Hình Tranh có khó chịu hay không, không hề nằm trong phạm vi tự hỏi của Cố Viện. Cô chỉ biết, cái thể loại đang làm tình một nửa mà đột nhiên bỏ ngang thì Đặc! Biệt! Rất! Là! Chó!
Cô cũng không dám nhớ lại mình bằng cách nào bước ra khỏi WC, quần lót quá ướt nên bị cô quăng luôn, không có gì che chắn lại nên mỗi bước chân đều cảm nhận được một làn gió nhè nhẹ vỗ về. Cái loại cảm giác đến âm mao ướt nhẹp cũng bị thổi thổi chơi đùa, hoa huyệt đã được làm rồi không được khép lại một cách thoả mãn, không chừng chảy nước, tất cả là nhờ ơn tên đàn ông kia ban cho, cả đời cô cũng khó mà quên.
Còn những vấn đề khác, cô hoàn toàn không để bụng. Làm một người phụ nữ lựa chọn giải phóng thiên tính, đi một con đường không màng thế tục, lời chê bai khinh bỉ cũng từng nhận được không ít rồi. Hợp thì làm, không hợp thì tách ra, những lời khác vào đầu cô chưa tới một giây cũng đều vào tai này ra tai kia.
Tính tình tiêu sái như vậy, dẫn đến chuyện hơn một tuần sau, lúc hai người ngẫu nhiên chạm mặt tại cửa WC khách sạn, cô vẫn mỉm cười lễ phép đối với nam nhân:
"Hình tổng..."
Chữ "khoẻ" bị ngậm trong miệng, chưa nói dứt lời, nam nhân mặt không biểu cảm lướt qua, hoàn toàn làm lơ cô. Cố Viện nhướng mày, được thôi, người đã nói là ghét bỏ cô dơ, giữa chừng bỏ rơi cô lúc đang cơ khát, hiện tại còn nhỏ nhen như vậy được luôn?
Bất quá Cố Viện cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-h-ban-trai-cua-ban-than-la-huan-luyen-vien-mon-cuoi-ngua/419744/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.