Editor: Tịch An
Không thể rên lên, cũng không thể quá cứng đầu được.
Cố Viện cắn răng cố gắng hết sức để chịu đựng, nhưng vẫn bị vài chiêu đơn giản của người đàn ông moi lộng, kích thích đến mức cả người tê dại, chảy ra càng nhiều nước sốt khiến cho nơi cơ thể hai người dán sát ướt đẫm một mảng hỗn độn. Cô vất vả lắm mới ngăn cản được xúc cảm dâng trào, tức giận trả lời:
"Không, không gọi ~~"
Nhìn thấy dáng vẻ bướng bỉnh của cô, Hình Tranh có một chút nản lòng. Nhưng trong lòng hắn cảm thấy, đây là Cố Viện, cùng mấy cô ả tự mình dâng đến cửa không giống nhau, thân thể bị hắn chơi đến chịu không nổi vẫn không muốn đầu hàng.
Bị hắn chơi đến chịu không nổi?
Đúng vậy, đôi mắt Hình Tranh sáng lên, Viện Viện nếu thật sự không có động lòng chút nào, cơ thể sao lại phối hợp với hắn như thế, khi đầu ngón tay chọc vào miệng huyệt, có thể cảm giác được vô số cái miệng nhỏ đồng loạt mở ra, cùng nhau ngậm mút lấy ngón tay hắn, kéo hắn vào càng sâu bên trong. Tuỳ tiện ấn đại vài cái đã nghe được cô hừ hừ khẽ rên không kiềm chế được cùng với dâm thuỷ phun trào cuồn cuộn không dứt.
Không giống như không động tình chút nào, giống như cố gắng kìm nén thì đúng hơn, giống như bản thân hắn vậy. Hình Tranh cảm thấy, Viện Viện nhất định cũng đã động lòng, chẳng qua vẫn luôn cố gắng áp chế xuống.
Đàn ông a, tên của các người là Tự Đại*. (Tự đại trong cụm "tự cao tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-h-ban-trai-cua-ban-than-la-huan-luyen-vien-mon-cuoi-ngua/419736/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.