Tác giả: Lăng Báo Tư (凌豹姿)
Dịch: QT ca ca
Edit: Hắc Hầu lão bà bà
Beta: Lynn
~~~
Năm nào đó tháng nào đó ngày nào đó, đêm đen gió lớn, nửa đêm canh ba đại viện Tô Châu Cao gia đắm chìm trong màn đêm đen. Chỉ có người hầu tuần tra ban đêm, Cao gia từ chủ nhân cho đến hạ nhân, từ người cho đến vật, đều chìm vào giấc ngủ miên man. Và ngoại trừ, giữa gian nhà thông với góc hoa viên thâm sâu le lói một ánh đèn quỷ dị ——
Chủ nhân của gian phòng, Cao gia tiểu lục gia Cao Dật Linh ôm đầu, ngồi xếp bằng ở trên cái giường lớn, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú động lòng người đối diện với cái hộp gỗ lim khắc hoa, cổ kính trước mặt vẫn còn ngây ngốc.
“Ai ——” Sau khi thở dài hết ba mươi lần, Cao Dật Linh lại mở cái hộp gỗ lim ra. Bên trong có bảy cái bình nhỏ đủ bảy màu đỏ cam vàng lục lam chàm tím. Bất quá bình cao nửa bàn tay, được lót dưới mảnh lụa màu vàng, cùng với bảy cái bình bảo thạch bảy màu càng khó phán đoán: này nhất định là vật rất trân quý. Vỗ nhẹ bình nhỏ, Cao Dật Linh lại đem ánh mắt chuyển hướng tới mảnh giấy vàng ố bên cạnh. Chỉ thấy trên đó có bút tích của cầu kính:
Thần y Ngự Phong Khải, trong bảy cái bình này là hoàn thành tâm huyết suốt đời của ta. Vì ta quá chuyên tâm chế dược, sau lại tẩu hỏa nhập ma, chế thành bảy dược “Xuân, thuần (tinh khiết),xuẩn (ngu ngốc),sủng (cưng chiều),thố (ghen),xuy (nấu nướng),tổn (gây hại)”. Chưa biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-gia-phong-van-lac-nan-tieu-tu/99287/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.