Tiêu Tiêu ở Chu gia khá tốt, bất luận là ăn ngủ mặc đồ, Chu gia chưa từng khắt khe với hắn một chút nào, mà ngay cả hai nhi tử của Chu phu nhân nhìn thấy hắn, còn phải gọi hắn một tiếng đại ca. Hiện tại chỉ chờ bệnh tình của Chu Thiên Tuần ổn định lại, để cho hắn bái trước mặt, trả lại tên vốn có ở Chu gia là được.
Mặc dù ở Chu gia khá tốt, nhưng trong lòng Tiêu Tiêu tựa như trống rỗng.
Trước kia hắn sợ nam nhân nhìn hắn, hiện tại hắn là thiếu gia quý vị, bộ dạng có đẹp thế nào, cũng không có ai dám tùy tiện dùng ánh mắt tà hiệp nhìn hắn, phiền não lúc trước đáng lý phải loại bỏ.
Nhưng ngược lại hắn thất hồn lạc phách, nhất là khi nhàn hạ hay ngẩn ra vết thương trên thân thể tuy rằng rất nhanh khỏi, bất quá thương tổn của nội tâm sẽ không có dễ dàng phục nguyên (bình phục như cũ) như vậy. Hắn thường nghĩ đến Hắc Ảnh, hắn không biết Hắc Ảnh đi nơi nào, chỉ biết là y phải xuôi nam đến Miêu Cương kiến thức hắn rất ít, cũng không biết Miêu Cương ở nơi nào, chỉ có thể ở đây nghĩ đến Hắc Ảnh đối tốt với hắn thế nào, nghĩ tới chỉ có thể khó chịu mà rơi lệ.
Hắn ở đây một tháng, bệnh của Chu Thiên Tuần rốt cục hoàn toàn khỏe lại, cao hứng nhất cũng là Chu phu nhân, bởi vì nàng vẫn chờ bệnh của Chu Thiên Tuần khỏe lên, nhanh chóng làm cho Tiêu Tiêu danh chính ngôn thuận trở thành thiếu gia Chu gia bọn họ, coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-gia-phong-van-lac-nan-tieu-tu/99280/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.