Hắc Ảnh kéo quần của hắn lên, nói nhẹ nhàng: “Xoa dược rồi, xem ngày mai có đỡ hơn tí nào không.”
“Tạ ơn…Tạ ơn.” Tiêu Tiêu cơ hồ nói không ra lời, vừa rồi rên khẽ tuy làm cho hắn xấu hổ, nhưng còn không bằng cảm giác rung động đột nhiên dâng lên kia.
Hắc Ảnh nói: “Ta ra bên ngoài một chút, sẵn bảo tiểu nhị đến mang nước ấm cho ngươi.”
Tiêu Tiêu biết y vì tịnh thân cho hắn, hắn rì rầm: “Gia…”
“Không phải đã bảo ngươi gọi ta Hắc đại ca sao?”
Tiêu Tiêu biết bọn họ giả thành vợ chồng, không có một nương tử nào, lại gọi phu quân mình là gia, nhưng hắn chưa quen với cách gọi Hắc đại ca. Hắn nhát gan kêu: “Hắc đại ca! Ở chỗ này chúng ta dường như quái quái.”
Tiêu Tiêu dọc đường rất ít rất nói chuyện, đại khái hắn không biết nói gì với Hắc Ảnh, còn Hắc Ảnh vốn là người ít nói, cho nên hai người dọc đường nói với nhau đếm trên đầu ngón tay hiện giờ Tiêu Tiêu lại nói với y như thế, làm cho Hắc Ảnh phi thường kinh ngạc, y cẩn thận hỏi: “Vì sao lại quái quái?”
Tiêu Tiêu lắc lắc đầu. “Ta không biết, nhưng rất quái quái.”
“Là quan sai chú ý chúng ta sao?”
Tiêu Tiêu nghĩ nghĩ rồi nói: “Không phải, là người khác nhìn chúng ta.”
“Chúng ta là người ngoài, nơi này dân phong thuần lương, ít cho người ngoài, cho nên người ta hay nhìn chúng ta vài lần cũng không có cái gì kỳ quái cả.” “Không phải cảm giác này, ta nói là…nói là…” Tiêu Tiêu không nói được, nói nửa ngày cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-gia-phong-van-lac-nan-tieu-tu/99277/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.