Edit: jena
Khu Trang Sơn, bệnh viện Thường Minh.
Viện trưởng đang canh trước cửa như đi trên một lớp băng mỏng, đứng ngồi không yên. Đã lâu rồi ông chưa khẩn trương như vậy.
Thế giới này có một câu đùa như thế này: "Quyền lực phục vụ cho những kẻ có tiền." Thật mỉa mai, cần cù, chăm chỉ một lòng vươn lên nhưng cũng không thể bằng một câu vui đùa như vậy.
Viện trưởng đã công tác ở bệnh viện này 26 năm, vẫn chưa từng được điều động đến Khu An toàn. Những quản lý ở Khu An toàn đều là người nhà họ Quý.
Nếu có thể giúp đỡ được người nhà họ Quý, có thể nói tiền đồ sẽ rộng mở không ít. Đây cũng là lí do mà ông đứng đây.
Bọn họ đợi khoảng nửa giờ.
Cuối cùng, một chiếc xe việt dã màu đen khiêm tốn từ cuối đường chạy đến. Loại xe này không có bánh, nửa xe lơ lửng giữa không trung, nhưng tốc độ rất nhanh.*
Quý Sở Nghiêu ngồi phía sau xe, tai nghe đang liên lạc với điện thoại của Quý Tư Thành.
"Con với cậu ấy không có chuyện gì cả, chỉ là bạn bè bình thường."
Quý Tư Thành trừng mắt nhìn: "Vậy sao con lại ôm người ta? Con làm như vậy khác nào tự hủy hoại thanh danh mình! Trên mạng đang ầm ầm kia kìa."
"..." Thật ra Quý Sở Nghiêu cũng muốn biết lắm.
Hắn vẫn nhớ rõ trong không gian gấp khúc xảy ra chuyện gì, nhưng đoạn ký ức đó lại rất xa lạ. Thậm chí hắn còn có cảm giác mình đang mộng du.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-duy-xam-lan/3168942/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.