Edit: jena
Sau khi rời khỏi viện phúc lợi, cảm xúc của Tư Thần đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Cậu nói "buông tha" có nghĩa rằng từ nay về sau cậu sẽ không đến gặp 13, cũng như không chu cấp cho viện phúc lợi nữa.
Theo pháp luật, 25 tuổi là thành niên, vì vậy có nhiều em bé to xác của nhiều gia tộc lớn khi phạm tội vẫn có thể được miễn bỏ, nhưng xã hội chỉ chấp nhận nuôi nấng đến 16 tuổi.
Mất đi sự giúp đỡ, 13 sẽ lưu lạc đến đâu, Tư Thần cũng không còn quan tâm nữa.
4 tuổi cậu được nhận nuôi. 9 tuổi lại quay về viện phúc lợi. 12 tuổi lần đầu trải qua cao duy xâm lấn.
Cậu vẫn nhớ rõ chính mình đã bị sinh vật cao duy bám vào người. Nhưng khi sinh vật đó tiến vào thân thể cậu, nó lại giống như một giọt nước hòa tan vào biển cả.
Đoạn ký ức khi đó khá mông lung, như thể cậu đang sống trong một giấc mộng không hồi kết. Cậu vẫn nhớ máu đỏ ấm nóng, nhớ rõ năng lượng sôi trào trong người, cũng nhớ rõ những tiếng khóc van và nỗi tiếc hận vang vọng trong bóng tối.
Người sống sót chỉ có cậu và 13. Nội tạng của cậu bị hư hại nghiêm trọng, lâm vào hôn mê, mà tình huống của 13 còn tệ hơn của cậu.
Tư Thần cũng không biết cuối cùng sinh vật cao duy kia đã đi đâu.
Cũng may 13 mất khả năng giao tiếp. Hơn nữa, lí do mà 13 có thể tiếp tục ở lại viện phúc lợi là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-duy-xam-lan/3168938/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.