Edit: jena
Vì cảm xúc của người sống sót duy nhất quá kích động, Khương Diệc Trần đành phải dành một ít thời gian để an ủi cậu.
Hắn dẫn cấp dưới đến hiện trường thăm dò, sau đó sẽ quay lại đây báo cáo tình huống.
"Đội trưởng Khương, ở hiện trường phát hiện nhiều xương cốt của con người, đã tiến hành đối chiếu với cơ sở dữ liệu, đều là nhân viên và hành khách trên xe."
"Có vài bộ xương ở bên ngoài xe, nguyên nhân tử vong là do bị sinh vật nhiễu sóng tấn công..."
"Khụ khụ, đội trưởng Khương, ở hiện trường còn phát hiện một thi thể bị hủy hại nghiêm trọng, so khi đối chiếu với dữ liệu gen, nạn nhân chính là Phạm Trần Nham, là tội phạm truy nã cấp D."
Nhưng Khương Diệc Trần thấy rất rõ bọn họ đến chỗ mình chỉ để xem náo nhiệt, thậm chí khóe mắt còn cong cong vì không nhịn cười nổi.
Tư Thần khóc rất thương tâm, nhưng lỗ tai thì luôn dựng thẳng nghe ngóng.
Cậu mua vé xe quay về Giang Sơn, ở trạm xe vẫn còn ghi chép.
Ngoại trừ lang thang cả đời làm lưu dân ở vùng này, lựa chọn tốt nhất chính là theo bọn họ về cục an ninh.
Do không nghĩ rằng hiện trường lại nghiêm trọng đến thế, đội điều tra cũng không mang theo nhiều thiết bị.
Cảm xúc của Tư Thần đã dần bình tĩnh hơn, Khương Diệc Trần bèn dẫn cậu đến ngồi sau xe của mình.
Không có cách nào khác, vì xe của đồng đội đều chất đầy những bao lớn bao nhỏ, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-duy-xam-lan/3168932/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.