Edit: jena
"Uống một chút", lời này nói ra từ miệng một lão già nghiện rượu hoàn toàn không đáng tin như hứa rằng "lần sau sẽ không tái phạm nữa".
Nhưng Bạch Đế cũng không cho Tư Thần quyền từ chối.
Răng nanh đã c4m vào da Tư Thần.
Bạch Đế có thể cảm giác được một hương vị tinh tế, mềm mịn.
Khi Trường Sinh Uyên đi săn sẽ phóng ra một loại chất độc thần kinh gây tê liệt con mồi.
Tư Thần cảm thấy bản thân cũng đang dần tê liệt.
Ngoại trừ đau đớn ít ỏi ban đầu, từ miệng vết thương trên gáy khiến cho cậu bủn rủn nhiều hơn. Không đau, mà giống như uống quá nhiều rượu dẫn đến say mèm, đầu óc choáng váng, không thể động đậy.
Trong thiên nhiên có một cách nói thế này, dù là sinh vật tiến hóa theo chiều hướng nào cũng sẽ thực hiện bằng những phương hướng có lợi cho mình nhất.
Lúc trước Tư Thần cấy ghép Trường Sinh Uyên có mọc ra những cái răng nanh. Cậu còn suy nghĩ miệng của nhân loại quá nhỏ, làm sao mà có thể tiến hóa để cắn đứt được các sinh vật biến dị khác, không ngờ rằng răng nanh lại dùng để hút máu.
Trong khoảng thời gian ngắn, mất máu quá nhiều sẽ khiến cho tay chân lạnh ngắt, nhiệt độ cơ thể nhanh chóng giảm xuống, thần kinh mất kiểm soát mặc người xâu xé.
Tư Thần há miệng thở hổn hển, tầm nhìn đã trở nên mơ hồ: "... Thầy ơi, đủ rồi."
Âm thanh nuốt ừng ực vang lên rõ ràng bên tai, máu đỏ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-duy-xam-lan/3168759/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.