Edit: jena
Xích Ảnh lao vun vút trên các nẻo đường của thành Bạch Đế.
Tống Bạch bật một bài nhạc, là của một nam ca sĩ của thế kỷ trước.
Tiếng hát chậm rãi vang lên, xé rách không khí quạnh quẽ.
Tư Thần sờ tay lên gáy, hai cái lỗ đã khép lại.
Lúc nãy cậu đã tắm nhờ trên xe của Tống Tử Ngọc, cũng thay luôn một bộ quần áo khác, sữa tắm có mùi sữa nhàn nhạt.
Cậu nhìn sông Xuân đang xuôi dòng ngoài cửa sổ: "Thầy, bây giờ mình đi đâu vậy?"
Tống Bạch muốn nói "tìm chỗ để ăn con" nhưng cảm thấy không thể nói, rất vất vả mới lừa được học trò lên xe, không thể để nó nhảy xuống xe bỏ trốn nữa, cuối cùng phải nuốt ngược lời này vào.
"Về nhà, cất hết mấy cái hộp thu dụng kia. Sau đó nói chuyện về Trường Sinh Uyên thành niên trong người con."
Để thuận tiện, Tống Bạch thường ngủ ở trường hoặc vào khách sạn, nhưng ông vẫn có nhà ở đàng hoàng.
Ngôi nhà này so với thân phận của Tống Bạch thì có chút nhỏ, ở một tòa cao ốc ở trung tâm thành phố Bạch Đế. Ông ở tầng cao nhất, tầng 328, rộng 300 mét vuông, được trang hoàng như ngôi nhà trong trí nhớ của số 13.
Tòa cao ốc cao như núi, gọi là cao ốc Bạch Đế.
Mà đường cái của trung tâm của thành Bạch Đế chỉ đâm xuyên qua tầng 88.
Ở đây là kiến trúc cao nhất của thành Bạch Đế, gần như có thể quan sát toàn bộ thành phố. Đôi khi Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-duy-xam-lan/3168755/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.