Edit: jena
Trên đường trở về, Tư Thần khó tránh khỏi có chút trầm mặc, tâm sự nặng nề.
Triệu Tử Tân cổ vũ cậu: "Tuy tiết buổi chiều có chút ghê nhưng lần này Đồ Linh muốn cho người Carol ý thức được nguy hiểm, thay đổi kết quả bỏ phiếu. Nếu kết quả không còn ngắt kết nối Đồ Linh nữa thì không chừng lần này chúng ta có thể thoát ra ngoài."
Tư Thần nói: "Tôi chỉ đang suy nghĩ... Nếu mỗi lần thế giới khởi động lại đều quay về điểm xuất phát thì Đồ Linh có thể hồi sinh lại người đã tử vong hay không."
"Đã tử vong thì làm sao mà sống lại được?"
"Nếu thế giới mô phỏng này giống như game thực tế ảo online thì sao?"
Triệu Tử Tân hơi hơi há miệng.
Anh ở trong đây lâu hơn Tư Thần, Tư Thần có thể nghĩ đến thì anh cũng có thể nghĩ đến.
Trong thế giới hiện thực cũng có kỹ thuật hồi sinh người chết trong game, nhưng hạn chế rất nhiều, cũng không thành thục.
Đầu tiên, người chơi đã ý thức được đây là thế giới mô phỏng; tiếp theo, ở trong thế giới mô phỏng không có cảm giác đau; ngoài ra, kỹ thuật này không có cách nào để khống chế tốc độ chuyển động của thời gian.
Triệu Tư Tân nhéo mặt mình: "Nếu chỉ là thế giới mô phỏng thì cái này cũng quá chân thật rồi. Chúng ta vẫn sẽ đói, sẽ đau, sẽ buồn ngủ."
"Tôi là nhân viên của khoa học kỹ thuật Bát Phương. Chúng tôi dành phân nửa tài khuyên để phát triển một game thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-duy-xam-lan/3168724/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.