Về đến nhà, Giang Phán phát hiện sắc mặt anh vẫn không tốt dù trên đường về cô đã nhấn mạnh vài lần rằng mình thật sự không sao cả.
Chu Đình Quân rũ mi, giơ tay xoa tóc cô, thấp giọng nói: "Ngoan, em đi tắm trước đi."
Giang Phán cho rằng tâm trạng của người đàn ông này không tốt là vì chuyện của mình, do dự một chút rồi nhón mũi chân, môi tiến đến khóe môi anh hôn một cái, giọng nói mềm mại mà du dương: "Anh Chu, anh có muốn...... tắm cùng em không?"
Ánh mắt Chu Đình Quân hơi tối sầm lại, ánh sáng u ám nơi đáy mắt di chuyển rồi dừng lại, đầu ngón tay anh từ chỗ vành tai Giang Phán xẹt qua, cuối cùng ngừng lại trên cánh môi dưới của cô, nhẹ nhàng ấn lên: "Lần sau đi."
Giang Phán nhìn anh không chớp mắt, hơi thở cấm dục đã lâu này làm cô có chút khó tin —— đây là người đàn ông từ lúc kết hôn chỉ hận không thể thời thời khắc khắc ăn cô sạch sẽ đây sao, cô hừ nhẹ: "Anh chỉ có một cơ hội này thôi, không có lần sau."
Chu Đình Quân nhẹ nhàng cười, giọng nói trầm thấp dễ nghe còn mang theo vài phần chế nhạo: "Bà xã, có phải em dục cầu bất mãn hay không?"
Giang Phán: "......"
Cô mấp máy môi, kiềm chế suy nghĩ muốn liếc anh vài cái, gương mặt mang vẻ bình tĩnh mở miệng: "...... Hôm nay em ăn no quá."
Những lời này dường như đã lấy lòng được người đàn ông, anh cúi người xuống, dùng hai tay bao lấy gương mặt Giang Phán: "Nghe lời, anh gọi điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-tuoi-dep-trong-long-anh/1111179/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.