Chắc là Lục Tây Duật đã uống không ít rượu, gương mặt tuấn tú trắng nõn hơi ửng đỏ, ánh mắt mơ màng lúc rơi xuống trên mặt Giang Phán trong nháy mắt trở nên sáng loáng, cả người thoạt nhìn tỉnh táo không ít.
Nhưng trông chỉ như tỉnh táo mà thôi, anh ta đột nhiên nắm lấy cổ tay Giang Phán, lôi kéo cô đi về phía cuối hành lang định tìm Cận Tịch Dạ đối chất.
Sức lực Giang Phán không nhỏ nhưng vẫn không so được với một người đàn ông trưởng thành đang say rượu, cô giãy giụa một lát, cổ tay trở nên đau đớn cũng không thoát khỏi tay Lục Tây Duật.
Còn may là hôm nay người đại diện của Lục Tây Duật cũng ở đây, nhận thấy chuyện bất thường lập tức từ trong phòng chạy ra, xông tới nhanh chóng kéo hai người ra.
Lục Tây Duật còn định xô người đại diện ra, bị người đại diện lạnh giọng quát bảo ngưng lại: "Lục Tây Duật tôi cảnh cáo cậu, sự nghiệp của cậu hiện tại đang trong thời kỳ phát triển, nếu cậu muốn tự mình hủy nó đi thì tương lai có trời cũng không cứu được cậu!"
Nói xong, người đại diện trừng mắt liếc nhìn Giang Phán một cái đầy oán hận, sau đó mới đen mặt đỡ Lục Tây Duật không nói một lời trở về phòng bao.
Giang Phán: "......"
Con người bây giờ sao lại có thái độ thù địch như vậy nhỉ, chuyện nhà mình có liên quan tới cô mà tại sao chỉ trừng mắt với mỗi cô?
Cô cúi đầu tặc lưỡi một tiếng, vừa nhấc chân định xoay người quay về phòng thì nghe được tiếng bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-tuoi-dep-trong-long-anh/1111135/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.