🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chuyến đi cũng không cần lắm vội, bởi bọn họ còn phải chăm sóc tiểu Nại Nại, sợ con bé lần đầu đi xa không thích ứng được, đến xe ngựa cũng phải đi rất chậm.



Tiểu Nại Nại rúc vào trong lòng ngực Tô Anh, thút thít khóc.



Tô Anh bất đắc dĩ đành phải đỡ ở đầu của con bé, giúp Nại Nại nhìn thấy phong cảnh bên ngoài.



Tiểu Nại Nại liền không khóc nữa, đôi mắt tròn tròn còn đọng lại lệ trong suốt, lông mi mảnh dài ướt dầm dề, chóp mũi nhỏ nhắn đỏ ửng, miệng mấp máy: “A ~”



Tay nhỏ vẫy vẫy, đôi chân đung đưa, quơ chân múa tay, cảm xúc càng ngày càng phấn chấn.



Nhìn con bé trong có vẻ rất thích thú!



Tô Anh nở nụ cười, cũng không biết con bé còn nhỏ như vậy có biết ngoài kia là gì mà trông có vẻ khoái chí vậy.



Lục Xung nói chắc có lẽ con bé nghe thấy tiếng vó ngựa ngoài xe nên mới tò mò như vậy.



Con bé rất tò mò muốn ra bên ngoài, nhưng ở ngoài nắng nóng, gió cát lại lớn, bụi bay mù mịt, da tiểu Nại Nại lại mỏng mang, nếu bị thổi lâu sẽ đau rát mặt, hơn nữa lỡ như bụi bay vào đôi mắt thì càng không xong.



Nhưng nếu không cho con bé xem, thì nó lại quấy khóc.



Tô Anh chỉ có thể bế Nại Nại, để đứa nhỏ xem một chút.



Lục Xung ngồi ở một bên đưa khăn lụa cho Tô Anh.



Tô Anh nhận lấy, nhẹ nhàng lau mồ hôi sau lưng tiểu Nại Nại.



Động tác của

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-treu-nguoi/3416225/chuong-50.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cảnh Xuân Trêu Người
Chương 50
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.