Chiếc khăn lụa trắng tinh dùng để che mặt cho Lục Xung trước đó bị thấm một mảng màu đỏ tươi.
Tô Anh chỉ tay vào mặt hắn, vẻ mặt đầy lo lắng.
Lục Xung:???
Nhìn theo hướng nàng, cúi đầu xuống, Hắn mới thấy dưới mũi có một dòng máu nóng chảy ra, làn gió hè thổi qua khiến chiếc khăn dính máu bay lên che khuất mắt hắn.
“Huynh chảy máu mũi rồi.” Tô Anh nhỏ giọng nói, biểu cảm như có vẻ rất sợ hắn.
Mẹ nó!!!
Lục Xung cảm thấy ngột ngạt, nhắm mắt lại, đầu choáng váng.
Tô Anh thấy thế vội vàng đỡ hắn dậy: “Qua bên kia ngồi nghỉ trước đã.”
Nàng nhìn khoảng sân nhỏ, rồi dìu hắn đến chiếc ghế đẩu cạnh giếng.
Cơ bắp cứng rắn của Lục Xung chạm vào bàn tay nhỏ bé mềm mại của nàng, khiến cả người hắn như bị ong đốt, nhanh chóng che dấu khuôn mặt đỏ bừng, rồi hắn hơi ngẩng đầu đi về phía giếng.
Lục Xung xấu hổ, giận dữ nói: “Không cần quan tâm đến ta đâu!”
Gần giếng có vài mảnh gỗ xung quanh, Lục Xung đi tới đó lại suýt vấp.
Tô Anh nhíu mày, nàng có chút không đành lòng, nhìn hắn chằm chằm, thấy hắn ngồi ổn định xuống ghế rồi mới chạy vội vào nhà.
Mùa hè oi bức, khiến người ta chỉ trong vài phút đã khô cả họng, nên trên bàn lúc nào cũng có sẵn ấm trà, Tô Anh cầm lấy cốc rót nước rồi mang ra cho Lục Xung.
Thành giếng nơi Lục Xung ngồi bị ướt một mảng lớn.
Cánh tay Lục Xung chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-treu-nguoi/3416188/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.