Sau khi Lan Lăng Vương dâng sớ không bao lâu, Cao Trạm liền vời hắn vàotrong cung nói chuyện một lần. Từ sau khi hắn trở về, liền được ân chuẩn cho nghỉ ngơi bốn tháng, đồng thời còn lấy được cả thánh chỉ ban hôncho mình và Trương thị A Khởi từ của Bệ hạ.
Lan Lăng Vương và Trương thị A Khởi sắp thành hôn rồi !
Đây chính là đại sự kinh động đến toàn bộ thiên hạ. Mặc dù Lan Lăng Vươngtrong trận chiến kia không đạt được chiến công gì, nhưng thực lực củahắn vẫn còn đó, hơn nữa uy vọng vẫn luôn tồn tại trong lòng dân chúng.
Huống chi, người hắn muốn lấy lại chính là Trương thị A Khởi? Đó chỉ là mộtthứ nữ tư sinh ti tiện, chẳng qua cũng chỉ là một tiện thiếp mà thôi.Hơn thế nữa vì lấy nàng làm thê, trong hai năm qua Cao Trường Cung đãgây ra không ít chuyện.
Trong khoảng thời gian ngắn, Nghiệp Thành cùng với Tấn Dương đều sôi trào.
Không chỉ có hai chỗ này, tin tức này cũng dần dần khuếch tán đến hai mảnh đất Trường An và Kiến Khang.
Trong thành Trường An.
"A Trắc, A Trắc, chàng đã nghe thấy chưa?". A Lục hồ hởi xông vào trong viện, vui vẻ kêu lên.
Một thiếu niên diễm lệ thân trên để trần từ trong đi ra, hắn hiển nhiên mới vừa luyện võ xong, mồ hôi trên người đầm đìa, ướt sũng. Thấy nàng chạyđến gần, hắn nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng như tuyết. Mà A Lục tuy đỏ mặt, nhưng vẫn cầm khăn bông lên, dịu dàng lau mồ hôicho hắn.
Vừa lau, A Lục vừa hưng phấn nói: "A Khởi sắp thành hônrồi, nàng ấy sẽ trở thành Vương phi của Cao Trường Cung!". Ngước đầu,nàng lại vui vẻ nhìn Hạ Chi Trắc, nhỏ giọng nói: "Vậy thì ta cũng yêntâm rồi. A Trắc, ta có thể đi theo chàng rồi!".
"Thật chứ?", HạChi Trắc nắm tay của nàng thật chặt, A Lục gật đầu một cái, cười híp mắt đáp: "Dĩ nhiên, A Khởi hiểu ta nhất, nàng ấy vẫn luôn mong ta được hạnh phúc. Hì hì, bây giờ nàng ấy đã là Quận Vương phi rồi, kể cả bây giờ ta có dùng hết một ngàn lượng nàng ấy cũng vẫn không nói gì!". Nắm taylại, A Lục vui mừng nói: "Nhưng ta sẽ không làm như vậy, ngày mai ta sẽmua vài điền sản ở trong thành Trường An, cũng nhờ Tô Uy xem giúp chúngta, chờ A Khởi già rồi, chúng ta cũng già rồi, cũng không sợ không cócơm ăn!".
Hạ Chi Trắc liền gật gù phụ họa: "Có lý, có lý!".
"Hì hì, vậy ta lập tức đi gửi thư chúc mừng A Khởi!", nói là làm liền, A Lục bình bịch chạy đi.
Ở bên này A Lục đang vội vàng đặt mua điền sản, thì Tô Uy cũng đứng ở trên bậc thang, lẳng lặng nhìn về hướng Đông Bắc .
Thấy hắn không nhúc nhích, Tân công chúa lặng lẽ tiến lên, nàng cầm mộtchiếc áo choàng, nhỏ giọng nói: "Bên ngoài gió lớn, khoác thêm cái nàyvào!".
"Ta không lạnh!", Tô Uy quay đầu sang, hắn nhìn Tân côngchúa, nhỏ giọng cười khổ: "A Hứng, nàng không cần đối tốt với ta nhưvậy!". Hầu kết của hắn giật giật, chua chát nói: "Ta không đáng giá!".
"Ta cảm thấy đáng giá là được!", Tân công chúa mở to hai mắt sáng ngời màthông tuệ nhìn hắn, trầm thấp lại kiên định nói: "A Uy, ta biết rõ trong lòng chàng có nàng ấy, vĩnh viễn cũng sẽ không buông bỏ. Nhưng, cuộcsống vẫn một ngày lại một ngày trôi qua , có lẽ qua mười năm, hai mươinăm, ba mươi năm, chàng sẽ quên được nàng ấy, sẽ nhớ đến ta!".
Nàng ngước đầu nhìn nam nhân mình vẫn thầm yêu, mím môi mỉm cười. Nụ cườicủa nàng không hề giả bộ ngượng ngạo, thậm chí trong lòng của nàng cònđang nghĩ : Hiện tại Trương Thị cũng đã trở thành Lan Lăng Vương phirồi, nàng ấy gả cho người tốt như vậy, A Uy tuy có khổ sở, nhưng cũng sẽ cảm thấy an lòng. Mà lòng hắn an, cũng sẽ có lúc tiếp nhận được mìnhthôi. Thiên hạ này, trượng phu đều thê thiếp thành đàn, A Uy lại khôngnhư vậy. Bởi vì trong lòng hắn có một người, cho nên sẽ không giống vớinhững trượng phu háo sắc khác, sẽ không nạp nhiều thiếp thất như bọn họ. Còn nàng… trong lòng hắn coi như nhiều hơn một tỷ tỷ đã là tốt rồi.
Tô Uy thấy được sự vui vẻ xuất phát từ nội tâm của người bên cạnh, kèm nụcười thỏa mãn, trong lòng không khỏi cảm động, hắn từ từ đưa tay, nắmlấy tay Tân công chúa.
Khi tay của hắn nắm lấy tay bàn nhỏ bé của nàng thì đột nhiên mắt Tân công chúa liền đỏ lên, lệ nóng quanh tròng.
Thấy nàng rơi lệ, Tô Uy hoảng hốt, vội vàng nói: "A Hứng, nàng làm sao vậy?".
Tân công chúa chảy nước mắt cười nói: "Ta rất vui mừng!", rồi nàng lại nức nở: "Ta thật sự vui mừng, nhất thời không kìm được!".
Nàng ngượng ngùng lau khô nước mắt, nhỏ giọng hỏi: "Chỗ Bệ hạ, có biết chuyện này không?".
"Hắn là đã biết!". Cười cười, Tô Uy lại nói: "Có điều hiện tại Bệ hạ đã cóLý nương nương, lại còn chuẩn bị lấy công chúa Đột Quyết làm hậu, có lẽhắn không còn tâm tình đâu mà suy nghĩ đến vấn đề này".
Có lẽ làcó nghĩ đến nhưng Tô Uy biết, vị Quân chủ này là một hùng tài vĩ lượcchân chính, vừa anh minh cơ trí lại quả quyết. Người như vậy, chắc chắnsẽ xem tình cảm như gió thoảng mây bay. Hắn sẽ không vô năng giống nhưmình.
Tuy nhiên, nếu không phải như thế, thì Tô Uy hắn cũng sẽkhông ở sau lưng Vũ Văn Hộ lặng lẽ hiệu trung với vị Quân Vươngnày.......
Một ngày này, ở Nghiệp Thành cũng có một người, trênthân mặc bộ y phục trắng, ngồi ở trong viện của mình, tự rót cho mìnhmột chung rượu, sau đó nâng hai tay lên, lặng lẽ ưu nhã cười một tiếngvới chỗ trống đối diện: "A Khởi, uống cùng ta một chung!".
Ngửađầu lên, hắn uống một hơi cạn sạch. Theo tay của hắn dần buông lỏng,chung rượu kia cũng vỡ vụn trên mặt đất, thành từng mảnh vụn.
Đồng thời, hắn đã lệ rơi đầy mặt.
Từ nhỏ, hắn đã là kì vọng của gia tộc, mười mấy tuổi đã có một trưởng giảluận rằng: "Tiêu Mạc này, thiện nhẫn (lương thiện nhẫn nhịn),cho dù cơhội rất nhỏ vẫn có thể tìm ra , hơn nữa còn một đòn trúng đích. Nếu nhưgặp Minh chủ, có thể lên được chức Tể tướng!".
Đó là phong quangmà hắn đã từng có. Nhưng sau này đi tới đất Tề, dựa vào khả năng củamình, hắn cũng có thể dễ dàng leo lên được vị trí cao trong triều.
Nhưng, không có A Khởi, thì cái tâm ý này, vĩnh viễn cũng không cảm thấy hạnh phúc.
Nhưng người kia không phải đã phán rằng hắn giỏi thiện nhẫn sao? Chỉ cần CaoTrường Cung không lấy nàng, cuối cùng hắn sẽ có cơ hội.
Nhưng bây giờ, Cao Trường Cung đã lấy nàng rồi !
A Khởi, A Khởi, vị trí chính thê mà ngày đêm nàng vẫn tâm tâm niệm niệm,hiện tại, rốt cuộc đã đạt được, cũng coi như được như ý rồi? Ha ha, đáng tiếc thiên hạ tuy lớn, nhưng không có nơi nào để cho hắn an lòng. Cólẽ, đây là thời điểm hắn nên rời khỏi đất Tề, ẩn cư sống qua ngày.
Trong khi tin tức truyền đi ngày một cao trào thì vào tháng tám năm côngnguyên 564, Lan Lăng Vương và Trương Khởi tiến hành lễ đại hôn longtrọng.
Đại hôn này, Lan Lăng Vương đã xuất hết một nửa của để dành, quy mô của nó, không thể nào diễn tả bằng lời.
Trong số một nghìn Tư Quân, đều là con cháu xuất thân nhà quan hoặc hào mônthế gia, toàn bộ quần áo đều được đổi mới hoàn toàn, chẳng khác nào cácđấng lang quân trong gia tộc đời xưa. Đồng thời, bọn họ còn tiền hô hậuủng, nô tỳ phía sau như mây, ngựa xe như nước.
Những người này,ước chừng hai vạn, một đường từ Lan Lăng Quận hộ tống Trương Khởi đếnphủ Lan Lăng Vương ở Nghiệp Thành, sau đó thành hôn cùng Lan Lăng Vương.
Đồng thời, vì xóa sạch vết sẹo do lễ thành hôn lần trước mang lại, Lan LăngVương đã bỏ ra không biết bao nhiêu tiền của để tiến hành tu sửa Vươngphủ sang kiến trúc Nam Trần, cầu kiều nước chảy, đình đài lầu các, cóthể nói so với diện mạo lúc trước quả thực đã thay đổi hoàn toàn. Cho dù Trịnh Du có vào bên trong lần nữa, cơ hồ cũng không nhận ra được.
Trịnh Du theo tân khách rước dâu lặng lẽ lẻn vào phủ Lan Lăng Vương, ngây ngô nhìn một hồi, liền ngẩn ngơ cả người.
Phía ngoài giữa ngã tư đường, chiêng trống gõ liên hồi, hình như người củacả Nghiệp Thành, đều ở đây làm chứng cho bữa tiệc vui mừng này, những ca kỹ hồng lâu còn tự động đứng lên tổ chức, từng người một ở trên đườngtrình diễn ca múa miễn phí bảy ngày, cho đến khi hôn lễ của Lan LăngVương kết thúc.
Cho nên, cả Nghiệp Thành, tất cả đều nghị luận về hôn lễ này, cho dù là hữu ý hay vô ý cũng đều mang Trương Khởi và Trịnh Du ra so sánh với nhau.
Trịnh Du không thích nghe những lời gièm pha trào phúng đó, liền lặng lẽ tiến vào, nàng ta chỉ muốn tìm một hoaviên quen thuộc nán lại một lát. Nhưng lại không ngờ, lần này đi vào,khắp nơi đã hoàn toàn thay đổi?
Thấy nàng ta đứng ở đó ngẩnngười, một bà lão vội bước lên trước, đi tới sau lưng Trịnh Du, nhỏgiọng nói: "Nữ lang, làm sao người một mình đến nơi này?". Đưa mắt nhìnra xung quanh, lại oán giận nói tiếp: "Nếu để cho người của phủ Lan Lăng Vương phát hiện, lại cho là nữ lang tới gây rối, như thế không tốt chút nào?"
Nghe những lời này, Trịnh Du giận đến tím mặt, thấy nàngta tức giận, bà lão lập tức phát hiện lời nói của mình không đúng, lậptức chữa lại: "Cái này, không phải là do lão nô đang đau lòng cho nữlang hay sao?"
"Thương xót ta?", Trịnh Du nặng nề hừ một tiếng.
Ngây ngẩn một hồi, thấy Trịnh Du còn không đi, bà lão lại thở dài nói: "Nữlang, đừng nhìn nữa, đây đã là mệnh trời, người không thể liều mạng màtranh hơn thua được, nhận lấy thôi".
"Mệnh trời?", bà ta khôngnói đến thì không sao nhưng vừa nhắc đến, Trịnh Du lại càng thêm phẫnhận. Từ lúc nào thì lại có người nói rằng mệnh của nàng ta không bằngtiện nhân Trương Khởi kia? Ả là ai chứ, chỉ là một thứ nữ tư sinh, bịmình giẫm ở dưới chân, không, ả phải là người để cho mình đời đời kiếpkiếp chà đạp. Lúc nào thì, một tiện nhân cũng được nói là tốt số rồi hả ?
Gương mặt vặn vẹo, Trịnh Du cắn răng nghiến lợi đáp: "Chắc chắn sẽ có báo ứng!".
Bà lão bị lời lẽ oán độc của nàng ta dọa sợ hết hồn, đang chuẩn bị khuyênlơn, liền nghe thấy một tràng tiếng cười truyền đến, trong tiếng cườiđó, có cả giọng của Lý Ánh: "Hôm nay thật là ngày cả thành đều vui mừng, A Khởi hẳn sẽ rất vui vẻ!".
Một quý nữ khác cũng lên tiếng:"Đúng vậy, đúng vậy, Cao Trường Cung tặng cho nàng ấy một lễ đại hôn như thế này, nàng ấy khẳng định sẽ cực kỳ vui mừng!"
"Hồ Hoàng hậu còn nói muốn vì làm chủ hôn cho bọn họ đấy."
"Thật sao? Đây quả thật là chuyện trước đay chưa bao giờ có!"
Nói xong, một quý nữ đột nhiên hỏi: "A Ánh, không phải ngươi vẫn chơi vớiTrịnh Du hay sao? Hôm nay nàng ta trở thành khí phụ, ngươi lại tham giahôn lễ của kẻ thù của nàng ta, như vậy nàng ta sẽ không tức giận chứ?"
Lời này vừa nói ra, tiếng cười lập tức im bặt.
Một hồi lâu, Trịnh Du liền nghe thấy giọng nói thanh thúy của Lý Ánh truyền đến: "Cái này, không phải trước khác, nay khác sao? Trước kia ta khôngbiết A Khởi. Cho đến khi Thu công chúa xuất giá, ta đã không còn qua lại với Trịnh Du nữa, trong lúc vô ý mới quen biết cùng với A Khởi".
Nàng ta suy nghĩ một lát lại nói: "A Khởi này, thật rất dễ thân cận, nàng ấy cũng rất thông tuệ, cũng biết suy nghĩ vì người khác, tấm lòng rộng mở, rất có có phong thái của danh sĩ".
Lý Ánh vừa nói dứt những lờinhận xét công bằng, không có nửa điểm nịnh hót lấy lòng. Chúng quý nữlại ong ong bắt đầu nghị luận.
Nghe đến đó, sắc mặt của Trịnh Dutrở nên xanh mét, cơ mặt cũng vặn vẹo theo. Những người khác nói TrươngKhởi như thế nào, nàng ta cũng không thèm để ý, nhưng Lý Ánh vừa nói như thế, nhất thời khiến cho nàng ta cảm thấy mình bị phản bội, cảm thấymình nhục nhã một cách triệt để. Cho dù người bạn này nàng ta đã sớm bỏqua!
Loại phản bội cùng với nhục nhã như thế này làm cho người ta vô cùng khó chịu. Lý Ánh này có mấy phần thật tình chứ? Càng chẳng biết xấu hổ như thế khiến Trịnh Du trong khoảng thời gian ngắn vừa ghét vừagiận, liên tục sinh ra tâm ý vặn vẹo.
Bà lão kia nhìn về phíaTrịnh Du, ôn tồn nói: "Nữ lang, người xem, bằng hữu tốt nhất trước kiacủa người cũng hướng tới Trương Thị rồi. Aiz, ngay cả bằng hữu tốt đềubỏ rơi cả, không trách được Cao Trường Cung.......". Mới nói tới đây,chống lại khuôn mặt vặn vẹo của Trịnh Du, liền bị vẻ oán độc của nàng ta làm cho cả kinh, bà lão cũng không dám châm chọc nữa.
Đại hônlần này, ước chừng cử hành mất ba ngày, trước lúc bái đường, Lan LăngVương còn bày 100 bàn giữa ngã tư đường, mở tiệc ba ngày ba đêm.
Có lẽ qua thất bại của cuộc chiến trước đó, người nước Tề quả thật cần một đại hỉ để chuyển đổi tâm tình, nghe nói, ngay cả Bệ hạ cũng liên tiếpsai sứ giả tới phong thưởng không ít đồ quý cho hai người họ, Hồ Hoànghậu thì khỏi phải nói từ đầu tới cuối vẫn luôn có mặt ở hiện trường.
Về phần nước Trần cùng Trường An phương xa, ngay cả Vua Trần cùng vớingười trong Trương phủ, còn có cả Tô Uy và Tân công chúa, cũng pháingười mang lễ vật đến tặng.
Lễ thành hôn cực hạn xa hoa này cuối cùng rồi cũng kết thúc trong niềm vui hân hoan cùng chúc phúc của tất cả mọi người.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]