Tô Uy hiển nhiên là một người có kinh nghiệm du lịch phong phú, thời tiếtđông hàn này, con mồi đều đã ngủ đông, nhưng mỗi một lần, hắn đều có thể mang theo thuộc hạ săn được các loại thú hoang, hơn nữa hắn còn tinhthông nấu nướng, việc ăn uống của Trương Khởi đều do hắn tự mình quansát, vô cùng đa dạng, mỹ vị khác thường. Trương Khởi có chuyện tronglòng, nên vẫn không phát hiện quý công tử này tự mình rửa tay nấu nướngcho mình ăn.
Hơn nữa, kiến thức của hắn rộng rãi, tài học tunghoành, ăn nói khôi hài, lại vô cùng giỏi về nhìn mặt mà nói chuyện, mỗilần Trương Khởi muốn gì, còn chưa mở lời, hắn cũng đã làm trước chonàng.
Vì vậy, hành trình lật nghiêng mệt nhọc, lại được hắn hầuhạ thoải mái, đoạn đường này, Trương Khởi bởi vì ưu tư tích tụ tronglòng, gầy đến không còn hình dáng, đã bị hắn nuôi cho béo mấy cân.
Về phần A Lục, nghĩ nghĩ liền lặng lẽ chạy ra hầu hạ Hạ Chi Trắc đã bịnàng ấy tổn thương. Nhưng không đến một canh giờ, A Lục liền nước mắt lả chả chạy trở lại.
Trương Khởi còn chưa hỏi ra kết quả, A Lục đãchạy lên này xe ngựa. Sau đó, trong xe ngựa kia, không phải tiếng cườithì chính là tiếng mắng, hoặc là A Lục khóc lóc chạy về, Hạ Chi Trắc lại mạnh mẽ ồn ào ở trong xe ngựa kêu tên của nàng ấy, cầu xin nàng ấy qua, hay là, tiếng cười lớn của hai người xuyên qua rừng núi mà đến.
Quan sát mấy ngày xong, Trương Khởi nghĩ nghĩ ra, liền không để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2362197/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.