Cao Diễn nhìn Trương Khởi một cái, chậm rãi nói: "Trường Cung tuổi không nhỏ, lễ đội mũ[1] sắp qua một năm, cũng nên thành thân rồi."
Hai chữ thành thân này vừa ra, mỗi người đều nở nụ cười nhìn về phía Lan Lăng Vương, cũng nhìn về phía tiểu phụ nhân dựa vào bên người hắn.
Tay của Lan Lăng Vương, còn đang dịu dàng vuốt mái tóc Trương Khởi, hắnngẩng đầu lên, nhìn thẳng bệ hạ, mỉm cười nói rằng: "Phiền bệ hạ hỏithăm, gần đây thần không muốn nghị hôn."
Âm thanh của hắn không nhỏ, quý nhân ngồi ở mấy hàng trước mặt, đều có thể nghe được rất rõ ràng.
Thu công chúa và Lý Ánh đồng thời lo âu nhìn về phía Trịnh Du, nhìngương mặt vừa mới tươi lên của nàng ta lại cứng ngắc lần nữa.
Cao Diễn ngẩn ra, hắn ngạc nhiên nói: "Không muốn nghị hôn? Trường Cung, ngươi đã hai mươi mốt, còn chưa lấy thê sinh tử sao?"
Lan Lăng Vương cúi đầu xuống, hắn chậm rãi nói: "Chuyện kia thần không vội."
Nói chính hắn không vội, đó là ngầm trào phúng hoàng đế nóng lòng?
Nụ cười ôn hòa của Cao Diễn cứng đờ, trong lòng thầm mắng một tiếng, màmọi người bốn phía, lại kinh ngạc nhìn Lan Lăng Vương vẫn ngang ngược ởđó.
Chẳng lẽ hắn không lo lắng, sự thân thuộc với vua vừa lấy được, lại bị chính hắn làm mất đi sao?
Một thiếu niên văn sĩ đứng lên, hắn kêu lên với Lan Lăng Vương: "QuậnVương rất hồ đồ, vì một đồ chơi không biết bổn phận, không tuân thủ nữtắc, ngài lại bỏ mặc cả luân thường sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2362176/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.