Được kế sách Trương Khởi hiến, Lan Lăng Vương liền tỉnh táo, hắn đi rangoài, liên tiếp bận rộn ba ngày sau, khi hắn về phủ, nghĩ đến nguyệnvọng đi ra ngoài của Trương Khởi, liền dẫn theo nàng, hai người tay nắmtay, đi ra đường phố.
Mùa xuân tháng tư, trời đất mới vừa được một cơn mưa xuân rải xuống,không khí vừa mát mẻ vừa sáng rỡ. Trương Khởi đội mũ bành to che mặt,mặc thường phục đi chung với Lan Lăng Vương, mặc dù diện mạo không thểnhận ra, nhưng thần vận phong thái mà mỹ nhân tuyệt thế mới có, khiếnnhững người qua lại trên đường liên tiếp quay đầu lại.
Chỉ về quán rượu đằng trước, Lan Lăng Vương nói nhỏ: "Có muốn tới đóngồi một lát không?" Hắn đỡ Trương Khởi, nghĩ thầm cũng đi một hồi rồi,nàng nên nghỉ ngơi một lát.
Trương Khởi lắc đầu một cái, nàng giống như lần đầu tiên ra đường, cảmthấy hết sức mới mẻ với tất cả trước mắt, không ngừng nhìn chung quanh.Một lát sau, mới tỉnh hồn nhận ra hắn đang nói chuyện, vội vàng trả lời: "Không cần, ta còn muốn xem." Âm thanh mềm mại, khiến tim hắn cũng mềmra.
Lan Lăng Vương không tự chủ được nhoẻn miệng cười, đưa mắt nhìn nàng cưng chiều nói: "Được, tất cả tùy nàng."
Lại chuyển qua một con đường, hai người tới phố đông phồn hoa nhất náonhiệt. Hôm nay cũng không biết là ngày mấy mà trên đường thật đông đúc,chẳng những khắp nơi có thể thấy được xe ngựa quý tộc, ở phía trước 50bước, một đội diễm kỹ hồng lâu xiêm áo tươi đẹp, đang cười hì hì đi đến. Đi ở giữa những kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2362167/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.