Phương lão cung kínhtrả lời: "Dạ, tối hôm qua sau khi cửa thành đóng lại, chưa tới một canhgiờ, liền có mấy người trên một chiếc xe ngựa vội vàng chạy về cửa thành phía Đông"
Lan Lăng Vương liền hiểu ra.
Hắn lập tức ralệnh: "Nhanh chóng gởi thư bồ câu đến mười quân doanh ở Đông, Nam, toànthể xuất động, ai có thể vì ta cản được phụ nhân kia, Cao Trường Cungliền thưởng cho người đó hai mươi lượng"
"Dạ"
Hắn nhảyngười lên ngựa, lại tiếp tục ra lệnh: "Bọn họ tối hôm qua cuối giờ Dậura thành, đến bây giờ đã bảy canh giờ, chắc đã trắng đêm chưa từng nghỉngơi, hành trình sẽ không vượt qua một trăm năm mươi dặm. Từ cửa Thànhphía Đông đến Kiến Khang lớn nhỏ tổng cộng có bảy con đường, chúng taphải bố trí người trên tất cả những con đường nơi đó."
"Dạ"
Lan Lăng Vương nói xong liền phi ngựa về thẳng hướng Đông, trong bụng thầmnghĩ: mười doanh ở Đông Nam , cũng bố trí ở cách Nghiệp thành từ ba đếnnăm trăm dặm. Theo tính toán, chậm nhất là ba ngày, sẽ gặp có tintức tốt truyền đến.
Lúc này trời đã sáng choang, phủ Lan LăngVương không kiêng kỵ cưỡi ngựa đi như bay ở bên trong Nghiệp Thành,trong thời gian ngắn thu hút không ít ánh nhìn của dân chúng.
Bên ngoài Vương phủ, xe ngựa của Trịnh Du lẳng lặng dừng ở đó, nhìn HắcGiáp Vệ ra vào cửa phủ không ngừng, mặt của nàng nhanh chóng trầm xuống.
... ... Tại sao ngày vui của nàng ta luôn ngắn chẳng tày gang như vậy?
Trong nháy mắt, nàng liền thấy Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2362159/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.