"Nhưng A Khởi" A Lục vội vàng nói: "Họ đều nói, Lâu thất nữ đó rất xấu rất xấu "
Trương Khởi ngăn A Lục đang lo lắng không dứt lại, trong ánh sáng mờ mờ, haitròng mắt của nàng hết sức rõ ràng yên tĩnh, "A Lục, ngươi tin tưởngkhông? Nếu như Cao Trường Cung nhất định phải lấy vợ, ta tình nguyện hắn cưới Lâu thất nữ này."
Nàng gạt một cành liễu, vừa vung nhẹ, vừa nở nụ cười, chậm rãi nói: "Người trong thiên hạ đều biết, Lâu thất nữnày sẽ không đối xử ta tử tế. . . . . Chỉ có gặp gỡ chủ mẫu như vậy,chàng ấy mới lại cam tâm tình nguyện an bài tốt tất cả cho ta, để cho ta rời xa chàng cũng có thể chết già."
Nàng vẫn tin chắc, chỉ cầnLan Lăng Vương cam tâm tình nguyện che chở nàng, hắn nhất định có thểlàm được tốt nhất. Dù từ đất Tề về nước Trần có xa xôi hơn, nhưng có hắc giáp vệ của hắn hộ tống suốt đường, thì làm gì có ai không có mắt dámquầy rầy chứ?
Dĩ nhiên, đây là kế sách tệ nhất. Vì dù ẩn cư ởTrần, thì có bao nhiêu đất lành chứa được nàng? Nàng vẫn phải đánh cuộcmột phen, nàng còn có cơ hội đánh cuộc một lần.
Khi hai chủ tớnói chuyện, thì Phương lão quản sự sải bước đi đến, ông đi tới trướcngười Trương Khởi, thi lễ với nàng một cái xong, mới nghiêm túc nói:"Trương cơ xin chớ hốt hoảng, tất cả sao không chờ Quận Vương trở về rồi nói?" Bên ngoài ồn ào quá sức, người người đều nói Thái hậu và Lâu thịsẽ đuổi Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2362147/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.