Cũng không biết trải qua bao lâu, tiếng nhạc mới dừng lại.
Giống như sợ mỹ nhân bên trong lặng lẽ rời đi, khi tiếng địch vừa ngừng lại,thanh niên xinh đẹp tuyệt trần như nữ nhi cũng không để ý huynh trưởngtôn quý trước mặt, nhấc chân lên vội vã vọt tới.
Hắn xô cửa phòng ra, tiến vào mới lớn tiếng cười nói: "Cao Trường Cung ngươi thật giỏi,tiệc của ta ngươi không tham gia, lại chơi đùa với mỹ nhân ở đây."
Miệng vừa nói chuyện, ánh mắt của hắn vừa vội vàng tìm Trương Khởi. Nhưng khi cửa phòng vừa bị xô ra thì Trương Khởi đã nhanh chóng xoay tròn, bayvào trong nội thất nhanh như gió rồi. Hắn làm sao nhìn thấy cái gì?
Lan Lăng Vương chậm rãi để sáo ngọc xuống, trong có giọng nói hơi say có phần không vui, "Cao Trạm đây là phòng ngủ của ta."
Cao Trạm cười một tiếng, không để ý chút nào nói: "Biết đây là phòng ngủcủa ngươi mà." Nói tới chỗ này, hắn ngẩng đầu nhìn quanh phòng, miệngtiếp tục nói: "Trường Cung, nghe nói ngươi mới có một tuyệt đại giainhân? Thúc thúc chẳng thèm lo tiệc nhà mình, mà chỉ muốn tới xem. Đi,kêu nàng ấy ra ngoài cho thúc thúc xem với."
Hắn nói với vẻ mặtcợt nhã, giọng nói rất là vô lễ. Cũng phải, thân là thúc thúc của LanLăng Vương, hắn không cần phải khách khí với người cháu hèn mọn hơnmình.
Hắn vừa nói xong, thì lại thấy mặt Lan Lăng Vương trầmxuống, lông mày xuất hiện vẻ hung dữ. Hiếm khi thấy Cao Trường Cung nhưthế, Cao Trạm lại cười to, chưa đợi hắn nói gì, đã phẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2362118/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.