Trương Khởi còn chưa trả lời, một gã sai vặt vội vàng đi tới, hắn đứng ở cửa khẽ bẩm báo: "Lang quân, có người tìm."
Trương Hiên đáp một tiếng, quay đầu lại liếc nhìn Trương Khởi, sau khi chonàng ánh mắt đừng sợ, hắn theo gã sai vặt đó đi ra ngoài.
Lúcnày, Trương Khởi đã lấy một chiếc khăn tay từ trong ngực ra, hai taynâng lên cung kính đưa đến trước mặt Trương Thập Nhị lang, cất giọngtrong trẻo nói: "A Khởi có thêu một bức tranh giống chiếc khăn tay này,rất lớn. Tiêu gia Mạc lang giúp A Khởi mang đi bán, lại vừa ý bệ hạ."Những chuyện này, không cần người điều tra cũng truyền tới tai họ, nàngkhông thể giấu diếm nữa rồi.
Trương Thập Nhị lang nhận lấy khăn tay của nàng, Trương Cẩm ngồi bên cười lạnh, "A Khởi thật có bản lĩnh!"
Nghe thấy sự bất mãn trong giọng của Trương Cẩm, Trương Khởi tái mặt, cúiđầu càng thấp, hai tay xoắn chặt góc áo, môi mấp máy, cuối cùng khôngthể giải thích.
Mà Trương Tiêu thị ngồi bên cạnh cũng thay đổisắc mặt, khi liếc nhìn chiếc khăn tay đó, ánh mắt sững lại: Chiếc khăntay này hơi quen mắt.
Trương Thập Nhị lang mở khăn tay ra.
Vừa mở ra, ông đã kinh ngạc "Ồ" một tiếng. Sau một hồi thưởng thức, ôngngẩng đầu nhìn Trương Khởi, cất giọng ấm áp: "Khăn tay này thật sự docon thêu sao?"
Trương Khởi cúi đầu, "Dạ."
Nụ cười trên mặt Trương Thập Nhị lang càng tươi rói, ông đánh giá Trương Khởi, nói: "Con ta đúng là thông tuệ."
Ông đưa khăn tay cho Trương Tiêu thị, nói: "Nàng xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2362003/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.