Suốt cả buổi học, Trương Khởi có vẻ không yên lòng.
Nàng đứng ngồi không yên suốt nửa canh giờ.
Vừa tan học, Trương Khởi đã cúi đầu ra về. Mà bên cạnh nàng, đám cô tử lạiđang ríu rít nôn nóng: Xế chiều hôm nay, Quảng Lăng vương sẽ tới, họphải tranh thủ thời gian chuẩn bị trang phục và trang điểm.
Khi trở về phòng, A Lục nhìn thấy nàng từ xa liền vui vẻ chạy tới.
Ngẩng đầu lên trông thấy A Lục vô tâm cười rạng rỡ, vẻ mặt đơn thuần vui vẻthật lòng, tâm trạng Trương Khởi cũng tốt lên trông thấy.
Từ ngày đầu tiên quen biết A Lục, nàng đã thích tính tình đơn thuần trượngnghĩa của A Lục. Những ngày sống chung với nàng thường khiến Trương Khởi có cảm giác như người thân. Từ thuở nhỏ, mẹ không thương cậu không yêu, đến Trương phủ lại càng không có một ai có thể xem như người thân.
Nhưng nàng nghĩ, giữa người thân là phải như vậy, đôi bên không nên giấu diếm lẫn nhau, có thể vô tư biểu lộ con người mình trước mặt đối phương, vừa nhìn thấy đối phương liền cảm thấy được sự ấm áp và yên tâm. Nơi nào có đối phương thì dù cho hoàn cảnh có cực khổ đến cỡ nào đi chăng nữngcũng không cảm thấy lo sợ.
Vì cảm giác này, nàng chưa bao giờquản thúc A Lục. Nàng nghĩ, dù sau này có ra sao, bây giờ chỉ cần cònmột ngày nàng sống yên ổn, nàng sẽ giữ nguyên tính cách này của A Lụccho đến ngày đó, để mình và nàng ấy đều có thể cảm nhận được sự ấm áp và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2361929/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.