Trương Khởi xoay người, đi trở về phòng của mình.
Thấy nàng đi tới, chúng thứ nữ mặc dù không dám phát tác, nhưng cũng dùng ánh mắt không tốt nhìn chằm chằm nàng.
Một bài giảng rất nhanh kết thúc.
Lúc này, việc học buổi sáng đã kết thúc, buổi chiều là thời gian hoạt độngtự do của chúng nữ, ở nhà luyện tập thư họa thêu thùa, không cần tới học đường.
Thấy Viên giáo tập rốt cuộc đi rồi, Trương Phiêu và bathứ nữ khác liền ra hiệu cho nhau bằng mắt, bước nhanh về phía rừng câybên cạnh.
Khi Trương Khởi đi qua một cái đường mòn thì bốn nữ tử đột nhiên chui ra, chặn đường của nàng lại.
Trương Khởi ngẩng đầu lên.
Đối đầu với bốn tiểu cô có sắc mặt không tốt đang nhìn mình lom lom, Trương Khởi an tĩnh lui về phía sau nửa bước, sau đó cúi cúi người với họ.
Không đợi chúng nữ phát tác, Trương Khởi đã thanh thanh thúy thúy nói: "Cáctỷ tỷ vì chuyện lúc nãy mà đến?" Âm thanh vừa ra, Trương Phiêu cả giậnnói: "Thì ra là ngươi cũng có mắt?" Đã thấy được, lại không chịu vấp tế, để đám người mình được vui mừng một hồi?
Trương Khởi không trảlời, nàng chỉ lẳng lặng ngẩng đầu lên, một đôi con ngươi trắng đen rõràng giống như cảnh xuân đang lưu động, ánh mắt sáng rỡ nhìn bốn nữ tửtrước mặt, sau đó, lại một lần nữa, nhẹ nhàng nói ra trước khi họ mởmiệng: "Bốn vị tỷ tỷ, Viên giáo tập rất được các vị thúc bá trong phủtôn trọng. . . . . Hiện tại các tỷ tỷ ở cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2361918/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.