Đoàn người xuyên hoa lướt liễu đi tới.
Dẫn đầu là một thiếu niên mặc trường bào có tay áo rộng, thiếu niên kiachân dài eo nhỏ, da thịt trắng nõn, mũi cao môi mỏng, ánh mắt trong sáng đầy hàm ý. Hắn ung dung đi bằng gỗ guốc bước tới. Mà theo dáng đi củahắn, bộ trường bào kia như đón gió Xuân phất phơ, mang tới cảm giác bồng bềnh mà phiêu dật. Thật đúng là cốt cách thanh kỳ, nho nhã phong độ!
Sau lưng thiếu niên còn có hai thiếu niên khác trạc tuổi hắn. Dù nhữngthiếu niên kia cũng mặc trường bào có vạt áo đón gió, thậm chí còn cómột người đắp phấn, thì từ thần vận tới ngũ quan cũng kém xa thiếu niênkia.
Thấy thiếu niên kia đến gần, gương mặt A Lục đỏ hết lên. Côvội vàng cúi đầu rồi lại nhanh chóng ngẩng đầu lên, đôi mắt to thỉnhthoảng lại nhìn vào thiếu niên đi gần tới đây nhất, mỗi một lần nhìn mắt cô lại phát sáng thêm một phần.
Thấy cô si ngốc, ngơ ngác nhưkhông còn biết hiện tại hay tương lai. Trương Khởi duỗi khuỷu tay chọcchọc nàng rồi nhún gối chào: "Xin chào lang quân." Nàng vừa nói xong, ALục cũng thu hồi thần trí, hoảng loạn hành lễ: "Nô tỳ tham kiến langquân."
Thiếu niên đi trước hứng thú nhìn A Lục, sau đó lại quay sang nhìn Trương Khởi.
Chỉ một lần liếc mắt, nhưng không biết vì sao, hắn lại nhìn chằm chằm vào Trương Khởi.
Mà Trương Khởi lúc này, hàng mi dày khẽ rủ, mái tóc dày che khuất nửa bênmặt, vốn chẳng có gì đáng xem. Nhưng thiếu niên kia lại chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2361903/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.