Nhìn tới cung thànhnguy nga tráng lệ ở phía trước, bàn tay trắng ngần như ngọc của TrươngKhởi xoắn chặt y phục. Nàng hít sâu một hơi rồi quay đầu lại nhìn phuquân của mình.
Thời gian đã qua nhiều năm, thế nhưng phu quân của nàng vẫn tuấn vĩ y như thưở ban đầu mới gặp vậy. Hàng lông mày caothẳng vượt trội hơn người, hào quang trong đôi mắt thâm thúy ấy nheo lại có chút âm trầm có chút lạnh lẽo, còn có sóng mũi thật cao kia. Dướiánh mặt trời chói choang của mùa hè, thậm chí nàng có thể nhìn thấy thấp thoáng trên chóp mũi phu quân có nét ảm đạm buồn bã.
Thấy nàngnhìn mình chằm chằm, phu quân quay đầu lại nhếch môi cười, nụ cười rấtdịu dàng, giọng điệu trầm ấm dễ nghe như tiếng nước chảy vang lên trongxe ngựa, "Khởi nương, sao nàng lại nhìn ta như vậy?"
Trương Khởithản nhiên cười lắc lắc đầu, nàng thu hồi ánh mắt tiếp tục nhìn về phíacung thành nguy nga hoa lệ kia. Nàng có cảm giác hắn của bây giờ khôngcòn giống với ngày xưa nữa, hình như rất căng thẳng và lo lắng một cáchbất thường, đặc biệt là khi nhìn hắn chạm phải ánh mắt của nàng thì nhưcó điều gì đó không nói ra được bằng lời.
Phu quân không muốnnói, Trương Khởi cũng không tiện hỏi tới, chỉ có điều không hiểu saonàng cũng không tự chủ được mà khẩn trương theo.
Càng lúc càng đến gần cung thành.
Cung thành nơi này, nếu nói về sự hoa lệ của nó thì tất nhiên không sánhbằng với cung thành ở cố quốc, nhưng nó rất đồ sộ rộng lớn, tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2361885/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.