Đàm Thiếu Tông lần đầu tiên nghe thấy cái tên Dư Giảo Giảo trong giờ ăn trưa ngày khai giảng năm lớp mười.
Đường Ký gọi mấy bạn nam cùng lớp tới ăn cùng Đàm Thiếu Tông, sau khi càm ràm một hồi về việc khác lớp bất tiện, cậu ta đột nhiên hỏi lớp Đàm Thiếu Tông có ai tên Dư Giảo Giảo không.
Sáng nay cả lớp đã đứng dậy giới thiệu bản thân một vòng, Đàm Thiếu Tông nhớ láng máng người đó, hình như là một bạn nữ da rất trắng.
“Nghe nói nhà nhỏ giàu nhất nhì cái trường này, đáng lẽ phải ra nước ngoài từ lâu rồi, nhưng người nhà nhỏ không yên tâm.” Đường Ký vừa nói vừa chỉ chỉ tai trái: “Một bên tai của nhỏ có vấn đề, tuy đã cấy ốc tai gì gì đấy bằng phương pháp xịn xò nhất, nhưng vẫn không được như người thường, mà hình như tính tình kỳ cục lắm.”
Đàm Thiếu Tông ở nhà không biết mấy tin đồn này. Bà Đàm thường điều tra thông tin bạn cùng lớp của hai cô con gái, chỉ dẫn hai cô nên giao lưu với người nào, tránh tiếp xúc với người nào, nhưng dường như chẳng có ai quan tâm đến các mối quan hệ của Đàm Thiếu Tông.
Vì lời của Đường Ký, buổi chiều lúc thầy giáo thể dục điểm danh, Đàm Thiếu Tông không nhịn được liếc cô gái tên Dư Giảo Giảo kia một cái. Khác với lúc tự giới thiệu, Dư Giảo Giảo không xõa tóc, bộ phận xử lý của ốc tai điện tử lộ ra ngoài nhưng hình như cô nàng chẳng để ý, mái tóc buộc đuôi ngựa cao cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-lang-phi/2801460/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.