Sau chuyến tham quan mùa thu đó, cuộc sống cuối cấp của Kỷ Ức Dương coi như chính thức bắt đầu, không giống phần đông các bạn học ở trường quốc tế, năm lớp 12, Kỷ Ức Dương mời gia sư riêng bổ túc chương trình thi đại học tại nhà. Cũng năm ấy, ông ngoại được chẩn đoán ung thư giai đoạn giữa, Sầm Mỹ Luận hy vọng ít nhất y có thể học trong nước bốn năm, Kỷ Ức Dương đồng ý. Suốt năm lớp 12, chuyện sức khỏe của ông ngoại và hai chương trình học song song làm Kỷ Ức Dương không còn tập trung vào Đàm Thiếu Tông đến thế, nhưng y và Đàm Thiếu Tông vẫn luôn có rất nhiều khoảnh khắc “liễu ám hoa minh*”.
Kỳ nghỉ hè sau tốt nghiệp, Kỷ Ức Dương tham gia một dự án tình nguyện ở Đông Nam Á, đây là đề xuất của cố vấn lộ trình học tập, cho rằng về lâu dài, trải nghiệm này sẽ giúp ích cho Kỷ Ức Dương trong quá trình ứng tuyển du học thạc sĩ.
Y đi tới Bhutan, Lào, Campuchia dạy tiếng Anh cho các em nhỏ ở trường học địa phương, toàn bộ hành trình kết thúc tại Thái Lan. Buổi tối thứ hai ở Thái Lan, Sầm Mỹ Luân gọi cho y, nói ba đứa trẻ nhà hàng xóm vừa lúc đi du lịch Thái Lan, Sầm Mỹ Luân kể với bà Đàm rằng Kỷ Ức Dương cũng ở đó, hy vọng Kỷ Ức Dương tới sân bay đón họ theo phép lịch sự.
Kỷ Ức Dương không nghĩ nhiều, y chỉ đồng ý theo thói quen hiếm khi trái lời bố mẹ. Kỷ Ức Dương lái xe đến sân bay, hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-lang-phi/2801444/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.