Triệu thị nhìn Hàn Ứng Tuyết, Tuyết Nhi cũng mười ba tuổi, trong thôn nữ hài nhi ở độ tuổi này có rất nhiều người đã đính hôn. Triệu thị nghĩ nghĩ ở trong thôn còn có nhà ai có nam hài xấp xỉ độ tuổi của Tuyết nhi.
Thời điểm nghĩ đến Vương Đại Lỗi, Triệu thị trong lòng cũng có một cái tính toán.
Có chút thử lòng nhìn Hàn Ứng Tuyết, hỏi: “Tuyết Nhi nha, ngươi cảm thấy đứa nhỏ Đại Lỗi này thế nào?”
“Khá tốt!” Nhắc tới Vương Đại Lỗi, Hàn Ứng Tuyết nghĩ, nấu một nồi to thịt thỏ như vậy, cũng nên cấp Vương Đại Lỗi đưa một qua một chén đi.
Vì thế đối Triệu thị nói: “Nương. Ta đi cấp Đại Lỗi ca đưa một ít thịt thỏ đi!”
Nhìn Hàn Ứng Tuyết hấp tấp lao ra ngoài. Triệu thị khóe miệng không khỏi lộ ra tươi cười.
Xem ra nữ nhi nhà mình đối với Vương Đại Lỗi cũng có chút ý tứ nha. Đợi lúc hết ở cử, nàng cũng nên nói thử một chút với nương Đại Lỗi. Lúc trước Tuyết nhi nhà nàng đầu óc không tốt cũng không dám đề cập. Hiện giờ Hàn Ứng Tuyết bình thường, lại tài giỏi như vậy, quan hệ giữa hai nhà cũng không tệ lắm. Nếu là có thể kết thân, thì càng thêm tốt.
Hàn Ứng Tuyết múc đầy một chén thịt thỏ, hướng tới nhà Vương Đại Lỗi đi đến.
Mùi hương của thịt thỏ bay khắp một đường.
“Vương đại thẩm!” Hàn Ứng Tuyết tiến vào sân nhà Vương Đại Lỗi, liền gân cổ lên gọi.
Vương đại thẩm từ trong phòng bếp chui ra ngoài, Vương Đại Lỗi cũng đi ra theo.
“Tuyết Nhi nha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tu-nong-nu-nhat-cai-tuong-quan-hao-lam-ruong/574575/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.