" Hay cho con Hạ Nguyệt, đừng tưởng mẹ không biết con chạy đi mở quán bar với tên nhóc kia. Mẹ đã mắt nhắm mắt mở bỏ qua không truy cứu nhưng con lại không biết an phận mà đi dắt con trai nhà họ Cảnh vào đó uống rượu."
Hạ Nguyệt bây giờ đã bước vào con đường diễn viên chuyên nghiệp, không thể bỏ dỡ sự nghiệp giữa đường.
" Mẹ phải nói có sách, mách có chứng nhé, con rủ rê thằng nhóc đó làm gì chứ. Con từ bệnh viện là về thẳng nhà, nào có chui vào quán bar nào đâu."
" Con xem mẹ là con nít ba tuổi đấy à? Xem ra mẹ chiều hư con rồi, ngày mai thu dọn đồ biến qua bên Cảnh gia tạ lỗi với người ta đi, khi nào Cảnh Tổng khỏe rồi lại về."
Cô trợn mắt nhìn mẹ, không cãi được là đuổi người ư?
" Con không đi !"
Dùng đầu gối cô cũng biết ai mật báo chuyện cô ở quán bar cho mẹ cô, còn lâu cô mới tự đi tìm chết ở căn nhà đó. Và còn một lí do nữa đó là lúc nãy cô lỡ phản bội Cảnh Nam để tự cứu lấy mình rồi, mặt mũi đâu nữa mà gặp lại cậu nhóc đó chứ.
" Không đi cũng đi ra khỏi đây đi, báo quá báo rồi. Khi nào ngoan rồi thì về."
" Mẹ đuổi con á? Mẹ tưởng con sợ chắc?"
" Con cũng biết sợ nữa hả?"
" ... "
Bị đuổi rồi thì phải đi thôi, cô đâu có mặt dày như vậy mặc dù đây là nhà cô...Nhưng khi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tong-theo-duoi-vo/2865253/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.