" Được rồi, cô đi ra ngoài đi. "
Bây giờ trong 36 kế, đuổi là kế thứ 37. Cô mà thấy anh đang trong tình trạng xấu hổ này thì mặt mũi ra chuồng chó ở liền.
Hạ Nguyệt đã thấm mệt, làm như dạo này bao nhiêu cái tinh hoa của xui xẻo đều hội tụ vào người cô vậy. Ở nhà thoải mái không chịu đâu, đi trêu hoa ghẹo nguyệt rồi vớ phải cái cục nợ từ trên trời rơi xuống mang tên Cảnh Khiêm. Ba thì ngoại tình, cô thì bị mẹ đá đít sang đây chăm sóc một thằng dở hơi. Tối rồi không cho cô ngủ, bắt cô tắm rửa rồi bây giờ lại đuổi cô. Mấy người xem cô là cái thứ gì? Muốn kêu là kêu muốn xua đuổi thì xua đuổi à?
Cảm xúc bị dồn nén khiến cơn giận bộc phát, trên mặt không còn nét nào gọi là vui vẻ hay chịu đựng cái mẹ gì nữa, nó chuyển sang âm u, sét đánh đùng đùng luôn rồi.
Như cảm nhận được cái chết đang đến gần, Cảnh Khiêm khẽ nuốt nước bọt một cái ực, từ từ quay ra đằng sau. Trời má, hù chết anh rồi, sư tử nổi nóng rồi!!!
" Anh coi tôi là con ở đấy à? Kêu là tới, đuổi là đi? "
" Cô nghe tôi giải thích... "
" Anh đi mà giải thích với ông bà bên kia tại sao mình chết đi. "
Hạ Nguyệt tiến tới nắm lấy đầu anh mà giật lấy giật để, tưởng tượng như đang vặt lông gà để làm gỏi.
Cái đầu đáng thương của Cảnh Khiêm bị tác động vật lý không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tong-theo-duoi-vo/2864927/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.