Trên đường đi tới căn hộ của cô, Hạ Nguyệt cứ tủm tỉm cười không ngớt. Trời má, lúc nãy cái mặt của Văn Hoa Hoa kia phải nói là đa dạng hết sức, lúc xanh lúc trắng. Một câu nói kia của Cảnh Khiêm đã chém thẳng vào bộ mặt giả tạo của cô ta khiến cô ta chỉ có thể kiếm cớ chuồn mất.
" Có chuyện gì mà em vui vậy? "
" Không có gì đâu, lo lái xe đi. "
Cảnh Khiêm và Hạ Nguyệt tới nơi thì liền bắt tay vào việc trang trí nhà cửa. Mấy đồ lớn như giường, tủ thì chưa tới nên cô chỉ dọn dẹp sơ qua rồi đặt những thứ nhỏ nhỏ xinh xinh khắp nơi trong nhà. Chỉ trong chốc lát mà căn nhà đã bớt trống hơn.
Tối hôm đó, anh đưa cô đi ăn ở những quán đường phố làm cho Hạ Nguyệt có phần hơi khó tin vì không nghĩ người như anh cũng sẽ ăn những món như vậy.
Hmmm, thật ra bây giờ nhìn anh có chút thuận mắt, không còn đáng ghét như ban đầu nữa nhưng vẫn chưa gọi là thích.
" Hạ Nguyệt, anh có chuyện muốn nói với em."
" Nói đi đừng ngại. "
Anh hơi lưỡng lự, anh sợ anh nói ra cô sẽ bỏ anh.
" Cảnh Thị đang muốn phát triển chi nhánh ra nước ngoài, anh thân là chủ tịch nên phải tự mình sang đó. "
" Vậy thì đi đi, chắc vài ngày là anh về chứ gì. "
"... đi 2 năm. "
Miếng khoai tây chiên giòn sắp được đưa tới miệng thì dừng lại rồi rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tong-theo-duoi-vo/2864449/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.