"Tôi ở dưới lầu."
Đường Thu Bạch nhân lúc chờ thang máy, đứng ở bên cửa sổ đi nhìn xuống, liếc mắt một cái liền nhìn thấy người đứng ở cạnh xe gọi điện thoại, hơi cúi đầu nhìn không rõ biểu cảm.
Ra khỏi thang máy, ngày thường bước mấy bước liền đi đến cửa chính, lúc này lại trở nên cực kỳ xa, bước chân của Đường Thu Bạch vô thức trở nên lớn hơn.
Người cầm điện thoại, vẫn chưa kết thúc cuộc gọi, đột nhiên giương mắt, nhìn thấy nữ nhân mặc áo blouse trắng bước nhanh về phía cô, chỉ trong một cái liếc mắt ngắn ngủn, cô cắt đứt thanh âm còn đang tiếp tục nói trong điện thoại.
"Tạm thời cứ như vậy, tôi còn có chút việc ngày mai trực tiếp đến công ty rồi nói."
"Vâng."
Lúc Cảnh Thư Vân cúp điện thoại, Đường Thu Bạch vừa khéo bước một bước cuối cùng dừng lại ở trước mặt cô.
"Cảnh tổng." Đến gần, Đường Thu Bạch mới ngửi được mùi hương quen thuộc, chóp mũi có chút ngứa, khóe môi không kiềm được cong lên.
"Ừ." Cảnh Thư Vân ngắn gọn đáp lại.
"Cô đi công tác về rồi?" Ánh mắt Đường Thu Bạch vô thức dừng lại ở trên mắt kính gọng vàng của cô.
"Ừ."
"Hôm nay tới đưa Mễ Bánh về sao?" Đường Thu Bạch nhớ tới Mễ - vàng trắng mập mạp - Bánh còn ở trong nhà.
"Cô tăng ca lâu nữa không?" Cảnh Thư Vân không trả lời, chỉ nhìn vị trí bị ăn mòn một lỗ nhỏ trên ống tay áo blouse trắng của Đường Thu Bạch hỏi ngược lại.
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tong-dac-biet-thang/2679414/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.