Chương trước
Chương sau
Nhìn sự ngạc nhiên của Nam Cung Vũ mà Chu Tước cũng thấy rất hài lòng, quả nhiên là hắn ta vẫn ngu ngốc như vậy... À không, nói đúng hơn là trên dưới Nam Cung gia đều ngu ngốc... Ngoại trừ chồng cô ra.

- Chu Tước, chị điều tra tôi?

- Ô, cái này thì cần gì điều tra chứ? Nhiếp Tào Oánh ngày nào chả oang oang ra ngoài là mình mang thai con của một phú nhị đại, lại còn là nam thai. Mà ở cái đất Thanh Quốc này, ngoại trừ Nam Cung Mộ không có khả năng ngoại tình, thì phú nhị đại chẳng phải là Nam Cung gia - Nam Cung Vũ sao?Nhưng còn chưa đợi Nam Cung gia kịp vui mừng vì cuối cùng bọn họ cũng đã

có cháu trai nối dõi, thì Chu Tước đã nhanh chóng đập vào mặt của Nam Cung Vũ thêm một bản kiểm tra.

Trong đó có cả về phần kiểm tra về khả năng sinh sản của Nam Cung Vũ. Ở bệnh viện Thanh Quốc thì hạng mục này vẫn còn rất mới, nhưng ở Trầm Quốc thì nó đã khá phổ biến rồi.

Trong số lượng nòi giống của Nam Cung Vũ thì hoàn toàn không có nhiễm sắc thể Y và có thể sinh con trai, còn lại tất cả đều là nhiễm sắc X.

Cũng có thể nói, cho dù Nam Cung Vũ có làm sàng lọc đến mức nào thì kết quả giới tính thai nhi... Chỉ có thể là nữ thôi!

Vậy cũng đồng nghĩa với việc... Cái thai mà Nhiếp Tào Oánh đang mang, chưa chắc là con của Nam Cung Vũ đâu.

Hắn ta đọc xong bản báo cáo liền hết sức kinh ngạc, vốn dĩ hắn ta còn không muốn tin, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì Chu Tước cũng chẳng có lý do gì để nói dối hắn ta và Nam Cung gia cả. Vì cho dù bây giờ Nam Cung Vũ có con trai hay không cũng không liên quan đến kinh tế nhà họ...

Nếu vậy... Nếu vậy có nghĩ bản kiểm tra này là thật?

Nam Cung Vũ thật sự không thể nào sinh con trai nữa sao?

- Nhị thiếu, cậu nên xem lại tình nhân của cậu đi.



Dừng một chút, Cùng Kỳ còn đem quà của Chu Tước đã chuẩn bị đến trước mặt của Nam Cung Vũ, đó chính là một cái mũ màu xanh, ý nghĩa là Nam Cung Vũ đã bị Nhiếp Tào Oánh cho đội sừng rồi.

Mọi chuyện cần xử lý cũng đã xử lý xong, ban đầu Chu Tước còn định cho Nam Cung gia một trận chó gà không yên, nhưng mà cô nghĩ... Sau cái chuyện

này thì Nam Cung gia cũng sẽ an phận một thời gian đây.

[...]

Rời khỏi Nam Cung gia, Cùng Kỳ vẫn còn chưa đủ hả giận, cô ấy liền nhìn Chu Tước, nói:

- Chị Tước, chị thật sự bỏ qua đơn giản như vậy sao?

- Em nghĩ sao?

- Ý chị là gì?

Khi này Niệm Niệm mới nói rằng bản báo cáo đó chỉ là giả thôi, ở trên đời này cho dù máy móc có tối tân đến đâu cũng không thể nào sàng lọc ra giới tính của nòi giống tương lai được. Số lượng của nó đã phải tính đến mức mấy chục, mấy trăm triệu, đâu ai rảnh mà mang từng con đi kiểm tra chứ?

Nghe đến đây, bọn họ dường như đã hiểu ra gì đó rồi... Có nghĩa là... Chủ đích của Chu Tước chỉ là muốn đánh chủ ý vào đứa bé mà Nhiếp Tào Oánh đang mang? Cho dù là Nhiếp Tào Oánh có thật sự mang thai con của Nam Cung Vũ hay không, thì đối với kẻ bốc đồng như Nam Cung Vũ chắc chắn hắn ta sẽ tự tay đem đứa con trai mà hắn mong chờ đem đi bỏ.

Nghĩ đến đây, mọi người liền nhìn sang Chu Tước... Thâm! Rất thâm!

[...]

Quả nhiên sau đó vài ngày thì bọn họ cũng nghe tin rằng Nhiếp Tào Oánh vì bị chọc giận nên sinh non, đứa bé chỉ mới hơn năm tháng nên không thể nào giữ mạng được.Đến lúc này Nam Cung Vũ còn chưa biết bản thán đã gây ra chuyện gì, nhưng nếu hắn ta không biết thì Chu Tước sẽ làm cho hắn biết.



Ngay sau đó Chu Tước đã nhờ Đào Ngột đến bệnh viện, trà trộn vào hàng ngũ bác sĩ để đem chuyện Nam Cung Vũ trước đó đã qua lại với rất nhiều cô gái nói cho Nhiếp Tào Oánh biết.

Chưa hết, lần này Huyền Vũ còn phải hỗ trợ Đào Ngột lấy DNA của đứa nhỏ mà Nhiếp Tào Oánh đã sinh, đem đi xét nghiệm với DNA của Nam Cung Vũ. Sau đó thì gửi về Nam Cung gia dưới danh nghĩa "ẩn danh"

Không cần đoán cũng biết, chỉ trong một ngày thôi mà đến hai kẻ phát điên, một kẻ chính là Nam Cung Vũ, hắn ta đã gào thét trong đau khổ, thậm chí còn muốn đến tận đây để hỏi tội Chu Tước, nhưng làm gì có cửa chứ?

Còn người thứ hai chính là Nhiếp Tào Oánh, ngay khi cô ta biết Nam Cung Vũ đã lén lút qua lại với rất nhiều người thì đã chạy đến Nam Cung gia hỏi tội hắn ta, cuối cùng còn xảy ra một trận ẩu đả, Nam Cung Vũ không khống chế được lực nên đã đẩy ngã Nhiếp Tào Oánh, khiến cô ta đập đầu vào cạnh bàn rồi tử vong.

Đương nhiên Chu Tước cũng nhanh chóng gọi cảnh sát đến và bắt gọn Nam Cung Vũ về đồn.

Vốn dĩ tội trạng của Nam Cung Vũ chỉ là tội án "vô ý làm chết người", nhưng nhờ có thêm bằng chứng trước đó mà tội của Nam Cung Vũ đã bị thay đổi thành "cố ý giết người", vì số mạng người đã hơn mười nên hắn ta đã bị phán tù chung thân!

Lúc Nam Cung Quách nghe tin đó liền sốc đến mức ngất xỉu phải nhập việc, Bạch Nhã Tâm thì mặc kệ con trai và chồng, chỉ chăm chăm vào tài sản, ôm được một mớ rồi chạy trốn.

Trên dưới Nam Cung gia đã loạn thành một cục, bây giờ chỉ còn là Lý Hồng và Nam Cung Hỷ Hoan không biết nương tựa vào ai.

Nhà thì bị tịch thu, tiền dài do Nam Cung Mộ chu cấp cũng đã bị cắt, bây giờ Lý Hồng và Nam Cung Hỷ Hoan chỉ còn biết dựa vào chút tiền ít ỏi còn lại để sống qua ngày rồi.

Nhìn vào cảnh đó, Nam Cung Mộ cũng có hơi rùng mình...

Vợ anh đúng là đỉnh quá mà, không chơi thì thôi... Một khi chơi là chơi chết Nam Cung gia luôn!

Quả nhiên... Phụ nữ càng đẹp thì càng độc!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.