Quả nhiên là ngay ngày hôm sau thì Chu Tước đã tìm đến Nam Cung gia, ban đầu đám người đó còn tưởng rằng Chu Tước đến đây là để trả lời hoặc là "bồi thường" chút gì đó, trong lòng của Nam Cung Quách còn đang định mở cờ thì đột nhiên cô lại nhìn ngó xung quanh, sau đó liền ngồi xuống ở ghế sofa.
Thái độ bình thản của cô đã khiến cho Nam Cung kinh ngạc, nhưng trong đó thì còn có sự thích thú từ Nam Cung Vũ nữa.
Đã hơn một năm không gặp, hắn ta cũng nghe nói rằng Chu Tước đã sinh con rồi, không nghĩ đến một người phụ nữ đã từng sinh con mà lại có thể xinh đẹp như vậy, đem so với Nhiếp Tào Oánh và Nam Cung Hỷ Hoan thì quả nhiên nhan sắc của Chu Tước vẫn là thứ gì đó mà hai người họ không thể sánh bằng.
Khi này Nam Cung Vũ còn không biết sống chết mà bước đến chỗ của cô, ngồi xuống bên cạnh cô, mỉm cười, nói:
- Đã lâu không gặp, chị Tước vẫn xinh đẹp như bình thường nhỉ? Thậm chí là... Còn xinh đẹp trước kia.
Lúc này Nam Cung Vũ đang định dùng cái bàn tay bẩn thỉu của mình chạm vào tay của cô, nhưng làm gì có chuyện dễ dàng như thế chứ. Ngay lúc hắn ta định chạm vào cô thì Thanh Long đã nắm lấy tay hắn, sau đó hất ra, nói:
- Nam Cung nhị thiếu gia, phiền cậu cẩn trọng ngôn từ.
- Cẩn trọng gì chứ? Dù sao thì Chu Tước cũng chỉ là may mắn sinh con cho Nam Cung Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-trai-cua-ong-trum/3619886/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.