Theo như suy luận ban đầu của Chu Tước thì đây chỉ là lớp cảnh vệ đầu tiên mà thôi, phía sau đó chắc chắn vẫn còn nhiều thiên la địa võng để tóm gọn bọn cô.
Khi này gương mặt của ai nấy đều không biết nên làm gì, chỉ có Chu Tước là đi thẳng vào bên trong, hành động liều lĩnh của cô khiến cho cả phe mình và phe địch đều ngơ ngác...Huyền Vũ lúc này mới nói:
- Ê... Sao nhỏ này tự nhiên như nhà mình vậy?
- Đi theo nhanh lên!
Tiếp sau đó là Bạch Hổ, Thanh Long và Huyền Vũ cũng đi theo phía sau lưng của cô. Nhưng bây giờ họ mới để ý, dường như Chu Tước rất quen thuộc với cái chỗ quân khu quái quỷ này.
Và còn có một điều kỳ lạ hơn là đám quân nhân dường như không có ý định ra tay với Chu Tước.
Chuyện này rốt cuộc là sao vậy chứ?
Chu Tước đi vào đến phòng giam cuối cùng, nhìn thấy người đàn ông của mình đang bị xích cả hai tay, hai chân và còn xích cả cổ nữa. Huyền Vũ nóng nảy còn tính xông đến cứu Lão đại của mình, nhưng may mắn là Bạch Hổ đã nhanh chóng ngăn lại.
Còn Chu Tước thì liền nhìn anh, phì cười, nói:
- Em đã nói hôm nay số của anh là phải vào ngục mà. Sau này còn dám cãi lời em nữa không?
Nghe thấy giọng của bé cưng, Nam Cung Mộ cũng ngước mắt lên nhìn cô, nhỏ giọng cưng chiều nói:
- Sau này sẽ không cãi em nữa. Quả nhiên bé cưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-trai-cua-ong-trum/3615979/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.