Qua hơn một tháng thì Nam Cung Quách vẫn tiếp tục muốn Nam Cung Mộ về nhà một chuyến.
Với lý do là muốn cùng anh bàn về việc làm đám giỗ cho Lâm Mộ Điềm, thì Nam Cung Quách cũng đã mời được Nam Cung Mộ đến. Đương nhiên vì là việc gia đình riêng tư nên ông ta chỉ hi vọng chỉ có một mình anh đến thôi.
Nếu nói về thủ đoạn lừa người thì chắc chắn Nam Cung Quách sẽ không bao giờ bằng Nam Cung Mộ rồi, nhưng anh vẫn muốn chống con mắt lên xem... Rốt cuộc thì người cha đáng kính này sẽ làm gì với anh đây!
Vừa mới đặt chân về Nam Cung gia là anh đã thấy không thoải mái rồi, tất cả những người mà được biết với danh nghĩa là "người nhà" đều đang nhìn anh bằng cặp mắt khó chịu, thậm chí là còn muốn bài xích anh, nhưng vì vài lý do mà họ không thể làm thế!
Cuối cùng Nam Cung Mộ cũng đã ngồi xuống, nói:
- Rốt cuộc mục đích của ông là gì? Hả cha?
- Con nói gì vậy chứ, cha chỉ là muốn hỏi con về đám giỗ của mẹ con thôi mà. Con nghĩ thử mà xem, mẹ con qua đời đã mấy chục năm rồi, nhưng có lần nào con đứng ra làm đám cho Mộ Điềm đâu? Bây giờ con phải tỏ rõ lòng hiếu thảo của mình đi chứ.
Nam Cung Mộ thật sự không thích nghe tên của mẹ được thốt ra từ miệng của Nam Cung Quách một chút nào, nhưng dù sao cũng là chuyện của mẹ nên anh mới im lặng không nói lời nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-trai-cua-ong-trum/3615560/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.