Sau khi mọi chuyện đã bàn xong với bang Ái Tước thì Nam Cung Mộ cũng nhanh chóng bế Chu Tước về nhà, chỉ mới về đến nhà là anh đã kéo cô đi lên phòng. Ngay lập tức đem Chu Tước áp lên cửa, anh có hơi nhíu mày, nói:
- Chu Tước! Hiện tại mối quan hệ của chúng ta là gì?
Chu Tước cũng nhìn anh, sau đó nói:
- Hẹn hò...? Chắc thế.
- Em!
- Được rồi. Rốt cuộc thì anh đang tức giận cái gì? Rõ ràng thứ anh muốn là lô hàng của Bạch Trạch, chẳng phải tôi đã mang về cho anh rồi à?
- Nhưng em đã hứa sẽ đi chơi với tên khốn đó một ngày! Cũng đâu phải em không biết tên khốn Mạnh Thuận Hiên đó thích em. Lỡ như hắn ta thừa nước đục thả câu thì sao? Chẳng phải là anh sẽ mất vợ à?
Chu Tước nhìn anh, cuối cùng cũng chỉ biết thở dài, nhưng tới khi nhìn thấy dáng vẻ có chút "ấm ức" của anh thì cô cũng hơi ngạc nhiên, đến đây cô cũng đưa tay chạm vào gương mặt của anh. Vốn dĩ Nam Cung Mộ còn nghĩ rằng tiếp sau đó là một màn vô cùng cảm động, nhưng ai mà có dè Chu Tước lại trực tiếp ép mặt anh lại, sau đó nói:
- Không hiểu sao năm đó tôi lại theo anh nữa!
Vốn dĩ là Nam Cung Mộ chỉ mới ấm ức thôi, bây giờ là anh đã trực tiếp chuyển sang mếu máo rồi, năm đó rõ ràng là Chu Tước tự nguyện đi theo anh, từ đầu đến cuối anh chưa hề ép buộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-trai-cua-ong-trum/3615544/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.