Đường Ly đứng trước phòng cấp cứu, chưa bao giờ cô cảm thấy sợ hãi như bây giờ, đôi mắt của cô lộ rõ sự sợ hãi, hai bàn tay của cô đều thấm máu của Đường Ứng, trong lòng cô không khỏi phẫn nộ.
Nếu như Đường Ứng thật sự xảy ra chuyện gì thì cho dù phải bỏ mạng cô cũng sẽ lấy mạng của Mộ Triết Viễn, đời này cô vì em trai mà làm tất cả, nếu em trai cô xảy ra chuyện thì chính tay cô sẽ kết thúc tất cả, mang toàn bộ đi theo em trai mình.
Thời gian trôi qua, sắc mặt ai nấy đều lộ rõ vẻ lo lắng, Đường Ly chấp tay tựa trán âm thầm cầu nguyện, Lương Ngôn nhìn cô đôi mắt lộ rõ sự đau lòng không thôi, anh thừa biết Đường Ly sẽ không chấp nhận anh, nhưng ý của Mộ Triết Viễn rốt cuộc là gì?
Là anh ta bỏ cuộc không tranh đấu với anh nữa sao?
3 giờ sáng phòng cấp cứu vẫn chưa tắt đèn, Đường Ly vẫn ngồi đó cùng Lương Ngôn, ở trong góc khuất của bóng tối, sau khi đưa ra quyết định thì Mộ Triết Viễn đã đến đây, anh mặc chiếc áo phông đen cùng với quần tây đen, đội chiếc nón lưỡi trai cùng màu, cả con người đen nhánh chỉ có thể đứng trong bóng tối đưa mắt đến nơi phòng cấp cứu sáng đèn.
Bởi vì cô không muốn nhìn thấy anh, anh không muốn nhìn thấy cô khó chịu thêm nữa, anh gây ra nhiều chuyện như vậy, cũng không còn đường cầu mong cô tha thứ cho mình chỉ có thể từng chút bảo vệ cô, mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-phai-cua-ong-trum-ma-cao/3344128/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.