Có những chuyện chúng ta không thể ép buộc, cũng không thể khiến nó đi theo ý của mình. Nhiều năm trước cô được Mộ Triết Viễn mang về cùng em trai, anh giúp cô rất nhiều cho nên cô mang ơn anh, cũng giây phút đó cô động lòng, cái gì tốt đều muốn mang cho anh.
Muốn giúp anh giữ vững vị trí ở phía bắc Ma Cao nhưng cuối cùng càng ngày càng lúng sâu, không thể lùi lại được nữa. Thích anh nhiều như vậy, nhưng kết quả là con số không em vẫn sẽ thích anh, nhưng cũng sẽ không bày tỏ nữa, đem anh gói gọn trong hồi ức và chấp niệm của riêng em.
Mộ Triết Viễn mở cửa bước vào, thấy cô vẫn còn ngồi trên ghế ở bàn hình chữ nhật để máy tính chạy đầy rẫy những dãy code để phục vụ cho việc vận chuyển và những nhiệm vụ riêng của tổ chức.
“Đường Ly! Hôm nay em ngủ với tôi đi.”
Anh đứng dựa vào cánh cửa, ung dung khoang tay, ngày mai anh phải đến Bạc Thành, gặp Hạ Bắc Sâm có việc cho nên chẳng hiểu sao anh lại muốn ôm Đường Ly ngủ.
Ngày mai cô phải đi làm nhiệm vụ, có lẽ tận mấy ngày mới có thể về đến tổ chức, anh muốn làm nhưng lại e ngại vế thương của cô, cho nên mới đến đây bảo cô đến ngủ với anh. Đường Ly nghe thấy sững lại một cái rồi lạnh nhạt đáp lại anh “Anh muốn ngủ cùng phụ nữ tùy tiện gọi một người là được, không nhất thiết phải là tôi.” Tại sao phải là cô? Trong khi xung quanh anh đầy phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-phai-cua-ong-trum-ma-cao/2739184/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.