Đường Ly được đưa vào phòng cấp cứu, Mộ Triết Viễn vẫn ngồi bên ngoài đợi, ánh mắt vẫn chưa từng rời khỏi cánh cửa phòng cấp cứu, trên người anh chính là máu của Đường Ly, vì bảo vệ anh mà cô bị thương rất nhiều lần, nhiều đến mức không đếm nổi nữa.
Cùng lúc đó Lương Tiêu cũng đến cùng Chu Yến Tây, sắc mặt hai người đều khó coi, nhưng nhìn Mộ Triết Viễn vẫn còn đang ngồi ở băng ghế thì hai người không dám lên tiếng mà chỉ ngồi ở băng ghế đối diện.
Phòng cấp cứu vẫn chưa được mở cửa khiến bọn họ không khỏi Đường Ly lần này sẽ thật sự xảy ra chuyện. Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại của Mộ Triết Viễn vang lên, đầu dây bên kia chính là người mà anh đã cho đi tìm bạn gái mình.
“Tôi nghe đây!”
“Anh Viễn! Chúng tôi tìm được bạn gái anh rồi, cô ấy ở Malaysia.” Giọng điệu người kia rất gấp gáp, nghe xong Mộ Triết Viễn liền bất động.
Cô ấy còn sống? Bạn gái anh còn sống sao Mộ Triết Viễn cúp máy lập tức đứng dậy rời khỏi bệnh viện trước sự ngỡ ngàng của Lương Tiêu và Chu Yến Tây, mấy phút sau điện thoại của Yến Tây cũng vang lên tin nhắn của thuộc hạ gửi đến.
Dòng tin nhắn rất ngắn gọn, nhưng cũng đủ để biết tại sao Lão Đại của bọn họ lại rời đi trong sự gấp gáp, mặc cho Đường Ly vẫn đang trong phòng cấp cứu.
Bọn họ đã tìm lấy Trương Ngưng rồi, người mà Mộ Triết Viễn đã đợi rất lâu sau khi cô bị bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-phai-cua-ong-trum-ma-cao/2739174/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.