9.
Chuyện ngươi xả thân cứu Trịnh Lư Cẩn truyền ra khiến ánh mắt triều thần nhìn ngươi hơi thay đổi. Bọn họ cũng biết Trịnh Lư Cẩn là cái gai trong mắt ngươi, lẽ ra ngươi phải trừ khử hắn cho hả dạ chứ sao lại tốt bụng cứu hắn.
Ngươi có lý do chính đáng để không vào triều.
Trịnh Lư Cẩn cũng có lý do chính đáng để vào tẩm cung của ngươi.
Hắn nhìn chồng tấu chương đã phê duyệt được xếp ngay ngắn trên bàn ngươi, thoáng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ngươi không muốn bị hắn xem là quân chủ chăm lo việc nước nên đứng lên giải thích: "Trẫm đọc không hiểu, đều là tay trẫm tự phê đấy."
Trịnh Lư Cẩn đi nhanh tới dìu ngươi: "Bệ hạ không hiểu chỗ nào, để thần xem giúp ngài."
Ngươi nhìn tay mình rồi nói: "Trịnh Lư Cẩn, trẫm không hề quan tâm đến thiên hạ thương sinh, ngồi lên ngai vàng chỉ để ăn ngon uống sướng, mỗi ngày chơi bời hưởng thụ thôi."
Sao hắn lại kỳ vọng vào ngươi chứ, ngươi giết cha giết huynh, làm gì cũng vì bản thân chứ chưa từng nghĩ đến người khác.
Trịnh Lư Cẩn không trả lời mà lấy từ trong ngực ra một túi bánh ngọt rồi hỏi ngươi: "Bệ hạ ăn không?"
Ngươi nhìn hắn: "......"
Ngươi hỏi hắn: "Trịnh ái khanh tự làm à?"
Trịnh Lư Cẩn gật đầu cười: "Già trẻ không gạt."
Thật ra tay ngươi không bị sao, chân càng không có vấn đề gì, không xuống giường chỉ vì ngươi không muốn mà thôi.
Nhưng Trịnh Lư Cẩn hiểu lầm ngươi đang rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-dac-luc/3726669/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.