Ngô Tuyết Lan bị Garrick siết chặt lấy cổ không thể thở, ngay cả sức lực để đẩy hắn ra hoặc hét lên cũng không thể. Giây phút sắp không trụ được nữa đột nhiên có một cánh tay nắm lấy tay Garrick hất hắn ra xa. Ngô Tuyết Lan vội vã thở dốc liên tục ho đến tái hết mặt mày.
Người vừa giúp cô ta là Hoàng Mặc Dương, Garrick nhìn thấy Hoàng Mặc Dương cùng Ngô Tuyết Lan có mặt tại khách sạn bỗng dưng cười khẩy:
"Gì đây? Bây giờ hai người đang hợp tác sao?"
Hoàng Mặc Dương trừng mắt nhìn Garrick:
"Bây giờ cô ta chính thức là người của tôi. Dạy dỗ cô ta cũng không đến lượt ông phải ra tay"
"Hừ…người của cậu? Cậu tưởng tôi không dám giết cô ta hay sao?"
"Ông bây giờ chỉ là con chó không chủ còn dám đòi cắn người? Nể mặt chúng ta từng hợp tác tôi sẽ bỏ qua cho ông chuyện lần này tốt nhất là đừng có động tới Ngô Tuyết Lan thêm lần nào nữa"
Garrick đang bị thương nên không thể đối phó lại Hoàng Mặc Dương được. Hắn kéo tay Ngô Tuyết Lan đẩy vào trong xe sau đó lái xe rời đi. Garrick đừng nhìn theo nghiến răng trong sự căm phẫn:
"Ngô Tuyết Lan, Hoàng Mặc Dương hai người cứ chờ đấy"
Ngồi trong xe Ngô Tuyết Lan thở phào nhẹ nhõm vì đã thoát khỏi bàn tay của Garrick, nhìn sang Hoàng Mặc Dương đang lái xe cô ta chủ động cảm ơn:
"Cảm ơn vì vừa nãy đã giúp tôi"
Hoàng Mặc Dương bật cười:
"Ha…đừng hiểu lầm. Tôi không phải là muốn giúp cô đâu tôi chỉ không muốn đồ chơi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-truong-em-yeu-anh/1758127/chuong-52.html