Tại biệt thự Lục Gia,
Giai Kiệt nhìn thấy Lục lão gia bèn cung kính nghiêng mình cúi chào ông:
"Lão gia, ông về rồi"
Lục lão gia gật đầu. Theo sau là một dàn vệ sĩ mà thật ra là cấp dưới của ba anh ở bên nước ngoài. Bữa trưa cũng đã được chuẩn bị xong, vì hôm nay ba anh về nên phải thịnh soạn hơn bình thường.
Ba anh ngồi xuống ghế. Anh cũng bước tới nhìn năm chiếc bát trống trên bàn có hơi ngơ ngác:
"Giai Kiệt, còn có ai dùng bữa chung nữa sao?"
Ba anh lên tiếng:
"Đương nhiên là có thêm khách rồi, con đợi thêm chút đi"
Anh đang không biết vị khách mà ba anh nhắc tới là ai thì ở ngoài nhà có tiếng nói chuyện vang lên:
"Ngô lão gia, Ngô tiểu thư, lão gia và thiếu gia đang đợi hai người ở bên trong"
Thì ra là ba con Ngô Tuyết Lan. Ngô Tuyết Lan nhìn thấy Lục Kha bèn lập tức chạy đến nũng nịu:
"Lục lão gia cuối cùng bác cũng về rồi"
"Thôi được rồi Tuyết Lan con ngồi xuống cạnh Nam Thành đi"
Ngô Tuyết Lan bẽn lẽn đến bên cạnh anh rồi ngồi xuống. Vốn dĩ đó là chỗ của cô nhưng cô ta lại chiếm mất, Giai Kiệt thấy vậy bèn lên tiếng:
"Ngô tiểu thư chỗ đó…"
"Sao thế? Còn có ai nữa à?" - Ba anh liếc nhìn Giai Kiệt.
Anh thay Giai Kiệt trả lời câu hỏi ấy:
"Ba, con còn muốn giới thiệu với ba một người"
"Ai thế?"
"Là…"
Ngô Tuyết Lan đột nhiên cắt ngang:
"Bác Lục, nếu còn chần chừ nữa thì cơm canh sẽ nguội mất"
"Phải đấy, dùng bữa thôi"
Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-truong-em-yeu-anh/1758111/chuong-36.html