Đúng rồi, tổ trưởng, anh vào bằng cách nào vậy?” Lâm Tiểu Hồng bỗng phục hồi tinh thần lại, kinh ngạc hỏi. Tất Lập Kỳ vốn không thể đụng vào bất kì thứ gì có mạch điện, huống chi trang bị bên ngoài căn phòng này lại là khóa điện tử.
Tất Lập Kỳ giơ một chiếc vòng tay màu đen – lấp la lấp lánh – đeo trên cổ tay trái mình lên, giống như đang khoe khoang bảo vật cho Lâm Tiểu Hồng xem.
“Đây là món quà Tiểu Lộ tặng cho tôi, tôi đã thử nhiều lần rồi, sau khi đeo nó vào, bất kể là đụng vào thứ gì cũng sẽ không làm hỏng như mọi khi!” Tất Lập Kỳ vừa nói vừa đưa tay lên bàn phím trước mặt Lâm Tiểu Hồng, sờ soạng để chứng thực.
“Hả!!” Lâm Tiểu Hồng sợ tới mức la toáng lên: “Đừng nha tổ trưởng, máy tính này tới ba nghìn bảy trăm tám mươi ngàn đó, nếu anh làm hư, tôi bồi thường không nổi đâu nha!!”
Tất Lập Kỳ vừa cười vừa tiếp tục sờ sờ, ánh mắt y liếc qua phía Tiểu Lộ, nụ cười lại càng đặc biệt dâm đãng hơn mọi khi.
“Ơ?” Lâm Tiểu Hồng kéo tay Tất Lập Kỳ quẳng sang một bên, ôm bàn phím. Tuy nhiên, cô lại phát giác thì ra máy tính cũng không có bốc khói đen như cô dự tính, hơn nữa còn bình thường đến không thể bình thường hơn được nữa, nó còn có thể hoạt động nha!
“Chiếc vòng điện trở đó được tạo thành từ Cacbon và dòng tĩnh điện trên người anh ta. Chỉ cần mang vòng điện trở này trên tay thì có thể phòng ngừa việc anh ta chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-trao-tieu-thau-canh-sat-bat-trom/132428/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.