Lão Hoắc mãnh liệt kéo cô vào trong thang máy.
Khi thang máy đóng lại anh mới nới lỏng cổ tay, nhưng vẫn bá đạo ôm chặt lấy cô.
Ánh nắng le lói của buổi chiều tà xuyên qua tấm kính càng mộ rõ khuôn mặt của người nào đó đang đen lại, có vẻ vô cùng tức giận.
Mà năm ngón tay đặt trên vai cơ hồ như đang gõ nhịp rất nôn nóng.
Cơ sự đã thế này, cô không chết chắc mới là lạ?
Hạ Sơn Chi rụt đầu lại, ngẩng mặt tội nghiệp nhìn người nào đó
Tay nhỏ bé run rẩy túm vạt áo của anh giải thích: "Chuyện không như anh nghĩ đâu."
Trong tiểu thuyết ngôn tình không phải cũng hay xuất hiện câu nói nhưthế này sao, khiến A Hoa cô vừa mở miệng, liền muốn cắn vào đầu lưỡirồi.
Nói như vậy. . . . . . Không phải là giấu đầu lòi đuôi sao.
Anh cúi đầu, từ trên cao nhìn xuống liếc xéo cô: "Vậy theo em. . . . . . anh nên nghĩ như thế nào?"
Bàn tay lại mãnh lực bóp một cái, khiến cô phải hít vào một hơi khí lạnh, đau quá.
Mùi rượu lại phả lên trên mặt cô, ánh mắt âm u của nhìn cô chằm chằm: "Nghĩ là em . . . . . vượt tường sao ?"
Cô khẩn khoản biện minh, lắc đầu khoát tay: "Không có, không có, em tuyệt đối không có."
"Ting" thang máy đã đến đại sảnh ở tầng một.
Ông chú hung ác liếc xéo cô rồi kéo vào cửa tự động di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.
Đêm đông gió lạnh lướt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-khong-duoc-nhuc-nhich/2399110/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.