“Thật là phiền!” Không Tĩnh vội vã đi ra bên ngoài cửa, “Sở trưởng La, con hãy yên tâm, thầy nhất định sẽ gọi bọn họ trở về.”
La Phi cũng đứng lên, bước nhanh vượt qua Không Tĩnh, Thuận Hòa chạy ra đằng trước dẫn đường cho hai người.
Rất nhanh, ba người đi qua chánh điện, đi tới sân sau. Thuận Huệ và hai tiểu hòa thượng đứng ở cửa chùa nhìn bốn phía, bộ dáng do dự không biết quyết định sao, tựa hồ đang chờ đợi cái gì đó.
Thấy Thuận Hòa mang theo Không Tĩnh và La Phi đến, nhóm người Thuận Huệ hiển nhiên có chút ngoài ý muốn. Bọn họ nhanh chóng thảo luận mấy câu, đột nhiên xoải chân ra, chạy lên đường mòn xuống núi.
“Nhanh, mau gọi bọn họ lại, bảo bọn họ đừng chạy!” Không Tĩnh hận không thể bước một bước đến cướp cửa, đuổi theo mấy người nhát gan và mù quáng, nhưng đi đứng không linh hoạt, chỉ có thể bất đắc dĩ trước tiên chạy đi phân phó Thuận Hòa.
Thuận Hòa dùng hết sức lực đuổi theo, đứng ở miệng đường núi lớn tiếng la thét
Nhưng mà đám người Thuận Huệ không ngừng chạy chút nào, ngược lại thì bước chân càng lúc càng nhanh, thậm chí ngay cả đầu cũng không quay trở lại. Bởi vì con đường gập ghềnh trơn trợt khó đi, Thuận Huệ còn té ngã nhào một cái, nhưng mà ông lập tức bò dậy, xem ra so với sự sợ hãi tiếp tục ở lại trên núi, chút đau đớn này không tính là cái gì. Bước chân hai người có chút lảo đảo, có vẻ chật vật không chịu nổi.
Chờ Không Tĩnh thở hổn hển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-hinh-su-la-phi/3819259/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.