"Bảo bối... Rời giường đi làm..." Tần Tiểu Mặc mơ màng lắc lắc, vỗ vỗ cô nàng ngủ say bên cạnh, thuận tay tắt đi đồng hồ báo thức đang kêu inh ỏi.
"Không cần, tối hôm qua mệt mỏi quá..." Diệp Tử than thở chuyển người lại, cuốn đi chăn mền trên người Tần Tiểu Mặc, cuối cùng bị Tần Tiểu Mặc làm phiền đến mức rõ ràng trùm hết chăn mền lên kín đầu, dù sao thì nghe không được tâm không phiền.
"Lại như vậy." Tần Tiểu Mặc thở dài một hơi, thuần thục lấy ra một cái mền trong tủ quần áo bên cạnh rồi cũng cuốn mình vào đó, sau mới cầm di động gọi một cú điện thoại cho Alma.
"Chào buổi sáng, tổng tài." Thanh âm của Alma cao quý và lãnh diễm.
"Alma là tôi đây, tổng tài nhà chị dậy không nổi, cần nghỉ làm một ngày." Động tác này của Tần Tiểu Mặc hơi có vẻ thuần thục, Alma phản ứng cũng rất là bình tĩnh.
"Nàng đã ba lần không đến, tiền lương liền bị khấu trừ hết".
"Khấu trừ đi khấu trừ đi, tiêu tiền mua giấc ngủ, tôi cũng xa xỉ một hồi." Tần Tiểu Mặc nói.
"Tiền lương chuyển vào bổng lộc cho chúng ta đó nha." Alma nhân cơ hội đánh cướp.
"Tôi cùng nàng thương lượng cái đã, chị chờ một chút." Nói xong, Tần Tiểu Mặc liền chặn lại tai nghe, dùng chân quắp lấy... cái người trùm kín mít như bánh chưng bên cạnh.
"Yêu ơi, yêu à, Alma nói muốn lấy tiền lương chị chuyển thành tiền thưởng cho các nàng".
"uhm..." Thanh âm Diệp Tử mơ mơ màng màng, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-co-nguoi-yeu/1966747/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.