"Dì, nhận lấy đi, Tiểu Mặc cố ý chọn cho dì đó, chọn cả buổi trưa. Nàng biết dì mẫn cảm với lông dê, nên chọn bông nguyên chất, mặc vào rất ấm áp." Diệp Tử nhìn ra được bà Tần cũng không phải thật tâm muốn cự tuyệt, liền cứng rắn nhét quần áo vào trong tay bà.
Quả nhiên, bà Tần không nói cái gì nữa, đặt quần áo lại lên sopha.
"Đi nhanh đi." Bà Tần xoay người lạnh lùng bắt đầu đuổi người. Tần Tiểu Mặc nắm áo Diệp Tử, không biết nên phản ứng thế nào.
"Dì, dì đừng nóng giận, con sẽ chăm sóc nàng thật tốt, quyết sẽ không kém hơn bất kì người đàn ông nào, tụi con có thể sống rất tốt."
"Hừ." Bà Tần cười lạnh một tiếng.
"Mẹ..." Tần Tiểu Mặc kêu mẹ mình tuy bà Tần không thèm trả lời nhưng nàng cũng không im lặng nữa mà nói tiếp: "Ngày mai con trở về cơ quan công tác."
"Cái gì?! Con lại nữa, lại trở về?! Lần trước bị thương chưa đủ nặng đúng không?!" Bà Tần phản ứng cơ hồ y chang như Diệp Tử, vừa thương vừa giận hỗn loạn, thậm chí quên mất cả chuyện đang chiến tranh lạnh với con gái, lập tức xoay người qua mắng nàng. Điều này làm cho Tần Tiểu Mặc hưng phấn lên, không phải nàng thích bị mắng, mà là so với chiến tranh lạnh, nàng tình nguyện bị mắng, mẹ quả nhiên vẫn quan tâm nàng.
"Không phải, nhiệm vụ lần này sẽ không nguy hiểm như vậy, con sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, rất nhanh kết thúc. Con đã cam đoan với chị Diệp rồi..." Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-co-nguoi-yeu/1966714/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.